ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA - Trang 108

- Lệ bảo tôi ở lại ăn cơm, đừng để cô buồn. Tôi hẹn với cháu hôm

khác đến chơi thật lâu, rồi ăn cơm luôn. Để Chủ nhật tới này...

Hiền tỏ vẻ mừng:

- Thế nào cô cũng tới nhé! Cô quên là còn hứa với tôi một việc sao?

Hôm nay mấy lần tôi muốn đưa bé Lệ đến phòng mạch tìm cô.

Liễu ngạc nhiên, không nhớ mình đã hứa gì? Nàng liền hỏi:

- Chuyện gì hả cô?

- Cô không nhớ sao? Chuyện tôi đã nói với cô hôm trước đó.

Liễu hoàn toàn không nhớ gì cả. Nàng lục lại trí nhớ, không tìm ra

được việc đã hứa với Hiền. Nàng lẩm bẩm:

- Chuyện gì kìa? Thật tôi không còn nhớ nữa. Cô nói lại tôi nghe đi.

Hiền ngồi xuống bên Liễu:

- Chuyện cô hứa giúp tôi đó. Tôi muốn quen cách thức làm việc trong

phòng mạch, để tiếp tay với anh Vũ.

Liễu chợt nhớ ra câu chuyện mà Hiền đã nói với mình đêm nọ, ở trước

sân nhà, Liễu cười:

- Tưởng là chuyện gì chớ! Nhưng...

- Thế nào cô?

Liễu nghĩ đến việc Hiền đến phòng mạch mà lo ngại. Nàng đến đó thế

nào được mà giúp Vũ. Liễu không biết trả lời sao nên cúi nhìn Lệ. Hiền lại
tưởng Liễu sợ không ai trông nom con mình nên vội nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.