ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 185

Chương 24: Tình yêu

Bắc Vũ cũng đã quên mình trở lại lều như thế nào, chỉ cảm thấy cả người

đều rối loạn.
May mà có Thẩm Lạc ngăn cản kịp thời không thì cô đã làm ra hành vi ngu
ngốc tự cho là mình đúng kia.
Trong cái thế giới dơ bẩn này lại muốn thể hiện chính nghĩa, cô cảm thấy
mình vô cùng đáng cười.
Trước khi vào lều, cô mơ hồ nghe thấy Thẩm Lạc ở bên ngoài thấp giọng:
"Thực ra những người tham gia hoạt động ngoài trời cũng không hẳn như
vậy, phần lớn vẫn còn nhiều người giữ mình trong sạch."
Giọng nói bình thản, giống như giáo viên giảng giải đạo lý.
Vậy thì sao?
Bắc Vũ không hiểu tại sao anh lại nói những lời này.
Tuy chuyện này huỷ hoại tam quan, nhưng cũng chả có chút quan hệ nào
với cô, chẳng lẽ chỉ vì thế mà cô sẽ đem lòng nghi ngờ tất cả mọi người
sao? Cô là một người phụ nữ đã hai bảy tuổi, không còn là cô nữ sinh
không hiểu sự đời nữa.
Chỉ là cảm thấy tức giận vì sự ngốc ngếch của bản thân thôi.
Cô không nói gì, Thẩm Lạc hình như đứng bên ngoài một lúc rồi mới đi.
Đi cắm trại nên ngủ không ngon lắm.
Sáng hôm sau chưa đến sáu giờ Bắc Vũ đã thức.
Mở khoá lều ra, bầu trời xa xa, tia nắng ban mai vừa lên, trên bãi cỏ hiện
lên ánh nước, gió khẽ thổi qua, không khí dễ chịu khoan khoái lòng người.
Đây chính là điều khiến cho người ta say mê thiên nhiên.
Bắc Vũ hít thở sâu một hơi, ra khỏi lều vải.
Bởi vì thời gian còn sớm, xung quanh lều cũng có tiếng động, nhưng chưa
có ai chui ra.
Cô sờ đầu gối, chỗ bị xước da tối qua đã không còn đau, sau đó khom

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.