ĐỢI MƯA TẠNH - Trang 239

Chương 31: Thỏa thuận

Thẩm Lạc thấy cô ngã xiêu vẹo lên thùng giấy, đang muốn đứng dậy ôm

lấy cô thì Giang Việt đột nhiên gào to xông vào: "Trời ơi! Cuối cùng tôi
cũng dìm hàng được rồi."
Nói xong lấy di động ra không ngừng chụp Bắc Vũ.
Anh ta đang định up ảnh lên weibo thì điện thoại bị Thẩm Lạc giật lấy xoá
sạch.
Giang Việt gào lên: "Sao lại xoá chứ? Cậu không biết nó up lên bao nhiêu
ảnh xấu của tôi đâu, vất vả lắm tôi mới có cơ hội."
Thẩm Lạc nghiêng đầu liếc Giang Việt: "Ấu trĩ!"
Giang Việt nghe vậy vốn định chụp tiếp, đành hậm hực sờ mũi: "Thôi bỏ
đi." Nói xong lại hỏi, "Đúng rồi Lạc thần, sao cậu lại ở chỗ này?"
"Cậu nói xem?"
Lúc này Giang Việt mới phát hiện hàng hoá trong kho đã sắp xếp xong,
cười vỗ vai Thẩm Lạc: "Tôi thấy trời mưa nên vội vàng quay về, thấy trên
xe trống không, còn tưởng rằng em gái tôi rất lợi hại, hoá ra là có cậu hỗ
trợ, đa tạ!"
Thẩm Lạc bắt lấy tay Giang Việt, thản nhiên: "Không cần cảm ơn."
Ánh mắt lại nhìn vào người ngủ say sưa bên thùng giấy.
Giang Việt cười hì hì, tiến lên dùng sức búng vào trán Bắc Vũ, cô đang ngủ
say lập tức hét lên.
"Giang nhị cẩu! Anh làm gì cái quái gì thế?" Bắc Vũ xoa chỗ trán bị đau,
đấm một cái về phía Giang Việt,
Giang Việt tránh ra: "Bắc miệng rộng, anh có lòng tốt đánh thức cô, để cho
mai cô khỏi bị đau lưng, cô còn lấy oán trả ơn, có lương tâm hay không?"
Bắc Vũ vừa tỉnh lại sau cơn say, chỉ quan tâm đụng độ với Giang Việt,
hoàn toàn quên mất bên cạnh còn có người khác.
Cho đến khi tiếng cười khẽ của Thẩm Lạc vang lên, cô mới kịp phản ứng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.