Cùng lúc đó ba người cũng mệt mỏi, nên quyết định dừng chân ở một
khách sạn gần đó mấy hôm, rồi mới đi tiếp.
Hơn một tháng nay, chỉ cần có điều kiện là Bắc Vũ đều gọi video với
Thẩm Lạc để báo cho anh biết mình vẫn bình an.
Khác hẳn với tính cách bình thản của anh, Thẩm Lạc chỉ cần nghe thấy
một chút tin xấu của cô là lại rất lo lắng.
Lúc vừa mới tới Mỹ, bọn cô bị va chạm xe, nhưng chỉ là va chạm nhẹ
thôi. Khi cô kể với anh chuyện này, anh còn định mua vé máy bay sang đây
tìm cô. Sau đó cô phải khẳng định với anh là mình không hề bị thương, và
chụp ảnh toàn thân cho anh xem, thì anh mới chịu bỏ qua.
Mà lần này cô bị cảm hơi nặng, cô sợ anh lo lắng, nên mỗi lần nói
chuyện với anh đều giả vờ là mình đang mệt để tắt video đi.
Ba ngày sau, Thẩm Lạc liền phát hiện ra cô có vấn đề. Vậy là anh lập tức
nhắn tin hỏi hai cô bạn đi cùng.
Hai cô bạn kia đã bán đứng Bắc Vũ ngay lập tức, lại còn thêm mắm dặm
muối nữa chứ.
Đương nhiên Bắc Vũ không hề biết chuyện này.
Hai ngày sau bệnh của cô đã khá hơn, ba cô gái lại lên đường.
Sáng sớm hôm đó, ba cô gái đi ra đường quốc lộ để đi nhờ xe.
Đầu tháng tám là lúc thời tiết nóng nhất. Trên con đường bằng phẳng,
trống trải, rộng mênh mông, chỉ có vài chiếc xe qua lại.