ĐỒI THỎ - Trang 382

cỏ ấm, cỏ ba lá và cây hoa bia. Chú thấy đa số các đường chạy sát với nhau
hơn và cũng ngột ngạt hơn những gì chú đã quen, chắc chắn là bởi vì có
quá ít hang thông với bên ngoài. Viễn cảnh về một bữa ăn tối ngoài trời dẫu
là ở Efrafa cũng là một cái gì thật dễ chịu. Chú nghĩ đến tiếng lá sồi xào
xạc trên đầu ở Tổ Ong xa xôi mà thở dài. "Mình không biết ông bạn già
Nhựa Ruồi xoay xở ra sao," chú nghĩ "và không biết liệu mình có còn gặp
lại anh ấy hay không, cả Cây Phỉ nữa, sau cái chuyện này. Được rồi, mình
sẽ để lại cho lũ khó chịu ở đây một số chuyện để mà suy nghĩ rước khi
mình toi. Dầu vậy, mình cảm thấy thật cô đơn. Mới khó khăn làm sao khi
phải một mình mang một bí mật lớn như thế."
Chúng đã ra đến cửa hang và Ngò Rí đi ra ngoài để kiểm tra. Khi trở lại,
chú chỉ định điểm tập kết ở đầu đường chạy. Khi Tóc Giả tìm ra một chỗ ở
một bên hông, lần đầu tiên chú nhận ra ở bức tường đối diện lối đi có một
chỗ lõm vào giống như cái động lộ thiên. Ở đấy có ba thỏ đang ngồi chồm
chỗm. Hai thỏ ngồi ở hai bên có dáng vẻ lạnh lùng, thô bạo của thành viên
đội Cốt Cán. Chỉ có tay ngồi giữa mới khiến chú phải chú ý. Đó là một thỏ
có bộ lông sậm màu, gần như đen. Nhưng đó không phải là điểm đáng nói
nhất về chú ta. Chú ta bị thương rất nặng. Tai không còn là tai mà là một
mảnh gì rúm ró, rách te tua ngoài vành, với những vết sẹo díu vào nhau xấu
tệ, chỗ này chỗ kia là những cục thịt lồi trơ cả da. Một bên mí mắt chẳng ra
hình thù gì bị kéo xệch sang một bên. Bất chấp không khí mát lạnh và đầy
hứng thú của một buổi tối tháng Bảy, chú ta có vẻ thảm thương và trì độn
hết sức. Chú ta cứ hướng cái nhìn ngây dại đờ đẫn ra bãi cỏ và nháy mắt
liên tục. Một lúc sau chú ta gục đầu xuống, xoa xoa mũi bằng hai móng
trước với dáng điệu bơ phờ rnệt mỏi. Sau đó chú ta gãi gãi cổ rồi lại ngồi
như cũ, trong tư thế ủ rũ.
Bản chất xốc nổi đầy nhiệt tình của Tóc Giả bị khuấy động bởi nỗi tò
mò và lòng xót thương, chú tạt ngang qua lối đi.
"Tên anh là gì?" Chú hỏi làm quen.
"Tôi là Blackavar, thưa ngài." chú thỏ kia đáp mà không nhìn lên, giọng
nói nghe ra cũng chẳng có chút cảm xúc gì, như thể chú đã trả lời câu hỏi
ấy không biết bao nhiêu lần rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.