ĐÔNG LAI BÁC NGHỊ - Trang 248

[

←75

]

Lỗ Thành-công năm thứ hai (tức là 588 trước tây-lịch), quân Tề đánh phía bắc của ta (Lỗ),
chiếm đất Long. Quân Vệ đánh Tề. Quân ta và Vệ hiệp lại. Thạch-tử (Vệ) muốn lui quân, Tôn-
tử (Tôn Lâm-phủ) không ưng. Thạch-tử bảo : « Quân đã thua, còn nán đợi, sẽ bị tiêu-diệt. »
Nhờ người Tân-trúc tên Trọng-thúc Vu-Hề cứu mới khỏi họa. Xong, Vệ thưởng Vu-Hề một
ấp. Từ chối. Chỉ xin : « khúc-huyền » (giá treo nhạc-khí) và « phiền-anh » (dây của yên, đai
ngựa). Cho.

Đức Trọng-mỗ nghe chuyện than rằng : « Tiếc thay ! Sao không thưởng cho ấp ? Phải lẽ hơn !
Khí (cụ) và danh (hiệu) không nên cho mượn. Chỉ để cho thiên-tử dùng. Danh để ra hiệu-lịnh
cho dân tin, dân tin để giữ-gìn khí (đồ dùng : xa, mũ, áo), khí để cất lễ, lễ dùng để làm việc
nghĩa, nghĩa để sanh lợi, lợi để thành-tựu dân. Sáu điều ấy là đại-tiết của chánh trị. Giao cho
người tức giao quyền chánh-sự. Khi chánh trị đã mất, nước sẽ mất theo, làm thế nào ngừng
được ? ».

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.