DÒNG SÔNG CỎ MỤC - Trang 153

vời... Lòng súng nhân đạo cứu người lầm than... Thương dân nghèo ruộng
hoang cỏ cháy... Thấy nỗi xót xa của kiếp đọa đày anh đi... Hiệu khe khẽ
thở dài vì cảm thấy buồn buồn khi nghĩ tới một điều. Chiến tranh đang trùm
lên mọi phần đất của Việt Nam Cộng Hòa. Người chết mỗi ngày. Bên này
chết. Bên kia chết. Vì tham vọng điên cuồng của cộng sản. Vì lòng tham
không đáy của tư bản. Hiệu cũng biết là chế độ mà anh đang sống không
phải là chế độ hoàn hão nhưng ít ra anh cũng có được tự do, thứ tự do tối
thiểu. Anh được quyền suy nghĩ theo ý mình. Anh được tự do sinh sống, ăn
nói và phát biểu tư tưởng của mình. Anh được tự do yêu thương. Đó là điều
mà anh quan tâm hơn hết bởi vì không có thương yêu con người không còn
là con người nữa.
Đang suy nghĩ Hiệu giật mình khi nghe tiếng súng nổ cùng với đạn lửa bay
đầy trời.
Anh Hiệu súng nổ...
Tánh lên tiếng và Hiệu gật đầu.
Chắc đụng đâu đó hướng Trà Cú...
Alpha 12 đây Bravo...
Hiệu uể oải nhấc lấy ống nói của máy 46.
12 nghe Bravo...
Giọng nói của người nào đó trực phòng hành quân nghe là lạ. Chắc là dân
mới về. Hiệu nghĩ thầm.
Một đơn vị của Bắc Bình đang đụng nặng. Cần anh yểm trợ hỏa lực và tải
thương. Tọa độ 171345+214368... Nhận rõ trả lời...
12 tôi nhận Bravo 5/5...
Buông ống nói Hiệu bảo Tánh đang loay hoay đổi đài của chiếc radio.
Mình đi Trà Cú...
Tánh đề máy tàu. Chiếc Alpha 12 quay mũi về hướng tây. Vừa qua khỏi
khúc quanh Hiệu và thủy thủ đoàn nghe tiếng súng nổ ran ran và đạn lửa
bay đầy trời. Đội lên đầu cái nón sắt và mặc áo giáp xong Hiệu ra lệnh cho
Tánh chạy sát vào bờ bắc cũng như tất cả ụ súng lớn đều quay về hướng
nam sẵn sàng tác xạ. Càng tới gần Hiệu càng nghe tiếng súng nổ lớn hơn và
nhiều hơn. Tiếng lựu đạn nổ ì ầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.