DÒNG SÔNG CỎ MỤC - Trang 22

hạn cho căn cứ Trà Cú. Từ đây các tàu lại phải lãnh thêm công tác tuần tiễu
cũng như tham gia các cuộc hành quân hổn hợp với bộ binh hay lực lượng
đặc biệt Mỹ. Viết thư thời anh lại lười. Vã lại cứ mỗi lần định viết thư anh
lại bận. Bận ngồi quán cà phê tán dóc. Bận nhậu. Những cơn say mờ trí não
khiến cho đầu óc anh trở nên ù lì, làm biếng suy nghĩ. Lâu dần anh quên
luôn việc viết thư cho Huyền. Coi như đó là một đoạn tình cảm của đời
người lính thủy nổi trôi theo con nước.
" Alpha 12 đây Bravo... 12 đây Bravo..."
Uể oải leo lên mui Hiệu nhấc lấy ống nói.
" Alpha 12 nghe Bravo..."
Không biết bộ chỉ huy giang đoàn nói gì mà chỉ nghe Hiệu ậm ừ.
" 12 tôi nghe Bravo 5/5..."
Rời khỏi mui Hiệu chậm chạp đi ra sau lái.
" Đạt dậy... Mình đi về Bến Lức..."
Đạt mở mắt. Đang nằm trên võng Bảng hỏi liền.
" Có chuyện gì vậy anh? "
Quay sang Bảng Hiệu nói nhỏ.
" Bảo thằng Minh sửa soạn đi phép..."
Bảng kêu lớn.
" Đi phép... Nó mới đi hôm tháng rồi mà..."
Hiệu đốt điếu thuốc. Hít hơi thật dài anh nói trong lúc nhả khói.
" Phép đặc biệt... Anh nó chết... Anh của nó ở sư đoàn 5 tử trận hôm qua..."

Đang ngồi lái tàu Đạt nhìn thấy Minh bước ra đứng dựa nơi ụ súng. Hai
mắt đỏ hoe nó nhìn Đạt như muốn khóc. Sáu người trên tàu kể luôn cả
Thằng Tóc Đỏ đều im lìm. Không có ai nói lời chia buồn, phân ưu vì cảm
thấy vô ích và thừa thải.
" Mày cầm đi về Bình Dương..."
Hiệu dúi vào tay của Minh hai tờ giấy năm trăm.
" Cám ơn anh..."

Minh sụt sùi. Hiệu cũng không nói gì thêm. Cả Bảng là bạn thân với Minh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.