DÒNG SÔNG CỎ MỤC - Trang 44

Anh xin lỗi Huệ...
Ôm lấy tay người bạn trai như là một cử chỉ âu yếm và cũng để cám ơn cô
gái lên tiếng.
Anh phải để em trả tiền nghe chưa...
Hiệu đùa.
Gì chứ cái đó anh không có giành đâu...
Sài Gòn về đêm đèn sáng rực. Người đi lại dập dìu. Nhạc văng vẳng. Gió
ban đêm man mát. Cặp tay nhau hai đứa bước qua đường Pasteur rồi đi vào
cái hẻm nhỏ cạnh rạp hát. Mùi thức ăn bay thơm khiến cho Hiệu chắt lưỡi.
Xà vào cái bàn trống Huệ gọi tô bún riêu còn Hiệu tô bún ốc.
Em thích cay...
Huệ cười cười giải thích khi thấy Hiệu chăm chú nhìn mình vừa cắn trái ớt
hiểm vừa nhai.
Người ta nói đàn bà ăn cay ghen dữ lắm...
Huệ cười hắc hắc khi nghe bạn trai nói đùa. Vắt một lúc hai miếng chanh,
đổ vào tô bún riêu của mình muỗng nước mắm sống Huệ liếc Hiệu.
Bởi vậy anh coi chừng. Anh lạng quạng là em nhai anh...
Bưng tô bún ốc lên húp Hiệu mỉm cười.
Em dữ quá anh trốn luôn...
Em không ghen, không dữ nếu anh đàng hoàng...
Dừng lại ngẫm nghĩ giây lát Huệ thở dài.
Nói cho vui thôi chứ em với anh đâu có gì. Ba má anh đâu có chịu cho anh
lấy em, một cô gái quê mùa và ít học...
Hiệu liếc nhanh khuôn mặt buồn và giọng nói run run của người bạn gái
mới quen không lâu.
Anh lấy vợ chứ đâu phải ba má anh lấy vợ. Họ không chịu anh cũng lấy
đại, nếu anh yêu em...
Hiệu nhấn mạnh ở bốn chữ " nếu anh yêu em ". Huệ mỉm cười.
Cám ơn anh... Em thích sự thành thật của anh...
Hiệu cười. Sau khi nuốt xong anh nói bằng giọng thân tình.
Anh cố gắng thành thật với em...
Huệ nói đùa trong lúc bỏ thêm rau vào tô bún riêu của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.