DÒNG SÔNG CỎ MỤC - Trang 53

Mấy con gà cồ của Bắc Bình nó gáy lên đầu của tôi. Gà cồ của Bắc Bình
gáy lên đầu của tôi... Bravo nghe rõ...
Bravo nghe 12 5/5...
Ầm... Tiếng nổ lùng bùng lỗ tai. Đạt thấy một cột nước vọt cao lên trời rồi
rơi xuống như mưa. Hiệu hét lớn.
Lùi... Lùi... Đạt lùi lại... John... Gọi xem thằng nào...
Dù Hiệu không nói hết câu Đạt và John đều hiểu việc họ phải làm. Đạt kéo
mạnh cần ga cho tàu lùi lại. Phun khói đen mù mịt chiếc Alpha 12 nặng nề
từ từ lùi lại. Đạn pháo binh cũng ngưng rơi song năm người trên tàu đều
nghe rõ tiếng nổ ì ầm xa trong rừng.
12 đây Bravo...
12 nghe Bravo...
Anh có bị gì không?
Cám ơn... Tôi bình an... Chỉ xón đái thôi...
Đạt nghe tiếng trung úy Bảo cười trong máy.
Bắc Bình bảo gáy thử mấy tiếng... Đâu ngờ...
Ok... Lần sau nhờ Bravo bảo nó cẩn thận...
Chấm dứt nói chuyện với phòng hành quân xong Hiệu lại nhìn vào bản đồ.
Đạt nghe cấp chỉ huy lẩm bẩm những gì xong rời chỗ ngồi trên mui. Chai
33 nóng vẫn còn gần phân nửa.
Mưa... Mưa... Mưa rơi trên dòng sông vắng. Mưa trắng xóa bầu trời. Mưa
ướt quần áo. Hiệu ngồi im. Chiếc poncho phủ kín mít chỉ chừa khuôn mặt.
Bên cạnh anh Đạt, mặc áo mưa, đội nón sắt im lìm lái tàu. Mưa của vùng
Đồng Tháp ngút ngàn và dai dẵng đôi khi cả ngày. Chiếc Alpha 12 lầm lủi
đi trong mưa. Theo thói quen Hiệu đưa starlight scope lên nhìn vào bờ nam.
Nhưng anh không thấy được gì. Chỉ là màn mưa trắng mờ. Rừng tràm bây
giờ biến thành một bức tường trắng đen mờ chạy dài. Không có gì hết.
Không bóng người. Chỉ là màn nước mưa nhuộm trắng khung trời.
" Mấy giờ rồi? "
Hiệu hỏi trỗng nhưng Đạt biết câu hỏi dành cho mình vì chỉ có hai người
còn thức.
1 giờ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.