DÒNG SÔNG CỎ MỤC - Trang 67

sự, hiểu biết, thông cảm cũng như thi hành lệnh một cách vui vẻ và chu
đáo. Chỉ có ông lính thủy thấy ghét này lại tìm đủ mọi cách để chọc tức
hoặc gây rối rắm cho mình.
Dạ... Tôi biết điều đó và tôi xin lỗi đã làm phật lòng ông...
Hiệu hơi ngạc nhiên khi nghe cô xã trưởng dịu giọng. Còn đang phân vân
anh nghe cô gái dịu dàng cất tiếng hỏi.
Xin hỏi ông tên gì?
Hiệu... Tên của tôi là Hiệu...
Dường như cảm thấy câu trả lời của mình cộc cằn và không được lịch sự
nên Hiệu cũng dịu giọng.
Tôi xin phép được biết quí danh của cô?
Cô gái mỉm cười khi nghe người đối diện nói năng lịch sự và kiểu cách.
Dạ... Tôi tên Hiền...
Hiệu gật đầu cười song lại nghĩ thầm.
Cô mà tên Hiền... Cô dữ như bà chằng lửa...
Để cho Hiệu im lìm suy nghĩ Hiền bước ra khỏi phòng đoạn nhỏ nhẹ nói
với một người lính nghĩa quân.
Anh Năm thấy anh Ba ở đâu không?
Người lính được Hiền gọi là anh Năm tươi cười trả lời.
Anh Ba đang ở bên đồn. Em muốn gặp anh Ba hả?
Dạ... Em cần anh Ba để bàn soạn với ông Hiệu...
Để tôi kêu anh Ba cho cô
Cám ơn anh...
Trở vào phòng Hiền nghiêm nghị nói với Hiệu.
Tôi mời anh Ba sang để bàn soạn chuyện hành quân. Anh Ba là đại đội
trưởng...
Hiệu gật đầu im lặng nhìn qua khung cửa sổ nhỏ. Nắng lên cao. Gió lất lây
cây mận ngoài sân. Hai người im lìm không trò chuyện khiến cho không
khí trong phòng thêm nặng nề và ngột ngạt. Hiệu ngước lên khi thấy một
người đàn ông bước vào. Tóc cắt ngắn, mày rậm, mắt sâu và sáng, miệng
rộng, khuôn mặt vuông gân guốc và cương nghị khiến cho Hiệu có cảm
tình và nể phục khi gặp anh ta. Bước tới trước mặt Hiệu anh ta đưa tay ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.