DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 289

Bả vai Diệp Già Lam căng cứng, cô duy trì tư thế này không dám lộn

xộn, nửa ngày cũng không dám lơi lỏng.

Hơn 2 phút sau, nhạc cuối phim vang lên, nhẹ nhàng êm dịu, hoàn

toàn không tương xứng với nhạc dạo khúc đầu phim.

Khán giả lục tục ra về cả.

Vì hai người mua vé muộn, nên vị trí là ở trong góc, không ảnh hưởng

đến những người khác đi ra ngoài.

Diệp Già Lam hơi hơi nín thở, mãi đến khi tiếng người cùng tiếng

bước chân bên tai đều lắng xuống, cô mới duỗi tay kéo tay Đường Ngộ
đang che mắt mình ra: "Được rồi.”

Tay Đường Ngộ bị cô kéo xuống dưới.

Đèn trong rạp không biết sáng lên từ khi nào, sắc vàng cam nhàn nhạt,

nhưng lại có thể thấy được rõ được mọi vật.

Diệp Già Lam ngồi thẳng thân mình, tầm mắt hạ xuống, sau đó nhìn

thấy trên tay phải Đường Ngộ vẫn còn cầm tờ khăn giấy cô đưa qua; bên
trên loáng thoáng còn dính ít nước.

Ngẫm lại cảm thấy thật thần kỳ.

Hạ Chí còn chưa khóc xong, đã lại đột nhiên biến thành Đường Ngộ

mất rồi.

Bộ não của con người quả nhiên có nhiều điểm thần kì.

Diệp Già Lam vừa rồi nghiêng cổ mấy phút, lúc này có chút không

thoải mái, cô buông tay Đường Ngộ ra, vừa vặn vặn cái cổ mấy cái, vừa hỏi
anh: "Kết thúc ra sao thế?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.