Diệp Già Mam nghĩ đến đống tiểu thuyết ngôn tình làm tắc cả ngăn
bàn của Tô Cẩm Kha, còn có bài thi ngữ văn tháng trước cô nàng lại viết
《
trần tình biểu
》*thành 《 trần thư biểu 》*, lập tức bê một chậu nước lạnh
dội lên đầu cô nàng:
【 làm xong ngũ tam* chưa? 】
【 Diệp Loan Loan! 】
【 《ly tao》đã thuộc chưa? 】
Một hôm vừa hỏi.
Tô Cẩm Kha tò mò:
【 Loan Loan, trong mắt cậu trừ Khuất Nguyên ra
còn có người đàn ông nào không không?
】
【 có a. 】
【 ai? 】
【 Vương Hậu Hùng. 】
Vương Hậu Hùng, chính là chủ biên của sách ôn tập đó.
Tô Cẩm Kha biết cô nói giỡn, nhưng vẫn nghiến răng mắng cô một
câu:
【 Lăn nhanh đi! 】
Khóe môi Diệp Già Lam nhếch lên, đề tài này ngưng hẳn.
(*1.
《trần tình biểu 》 là tấu chương của nhà văn họ Lý thời tam
quốc ở Lưỡng Tấn bí mật viết tấu lên Võ Đế. Bài viết bắt đầu viết từ những
bất hạnh ông gặp thuở ấu thơ, kể về tình cảm đặc biệt sống nương tựa vào
nhau của mình và tổ mẫu (bà), tự thuật công ơn dưỡng dục của tổ mẫu đối
với mình, cùng với việc bản thân phải báo dưỡng tổ mẫu; ngoài việc cảm tạ
ơn tri ngộ của triều đình, còn nói bản thân không thể phụng mệnh, từ chối
khẩn thiết, chân tình biểu lộ, ngôn ngữ ngắn gọn, uyển chuyển trôi chảy.
Đây được nhận định là tác phẩm văn học trữ tình tiêu biểu nhất của văn học