DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 778

Một con rể hoàn hảo như thế, cứ vậy chạy mất.

Khóe mắt Dư Thu Hoa cong cong, nếp nhăn nơi đuôi mắt đuôi cũng

đều như là phát quang, “Cũng không mang về nhà ăn bữa cơm.”

“Anh ấy bận quá.”

Đây là nói thật, Đường Ngộ xác thật bận quá.

Có thể đúng giờ ăn cơm đã là chuyện khó như lên trời, chứ đừng nói

có thời gian về nhà ăn cơm.

Dư Thu Hoa mặt mày hớn hở đi tới, đánh giá Đường Ngộ từ đầu đến

chân, “So mấy năm trước lại càng đẹp trai hơn rồi.”

Đường Ngộ nhẹ cong khóe môi cười một cái, “Dì cũng càng trẻ ra đấy

ạ.”

Diệp Già Lam: “……”

Đường Ngộ trước mặt Dư Thu Hoa từ trước đến nay đều là thanh niên

ba tốt không tìm ra được tật xấu nào, mấy cái xấu xa từ tận trong xương cốt
của anh tất cả đều dùng trên người Diệp Già Lam thôi.

Được dăm ba câu, Dư Thu Hoa được anh nói đến khóe mắt cong lên

có thể kẹp chết một con ruồi.

Khóe miệng Diệp Già Lam giật giật, nhìn chằm chằm hai người nửa

phút, cuối cùng vẫn nuốt hai chứ “Chị gái” ở bên môi lại.

Hôm nay không khí quá hài hòa, không thích hợp để nói đến đề tài

nặng nề này.

Diệp Già Lam khe khẽ thở dài, sau đó có chút buồn bực cúi đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.