DÒNG THỜI GIAN - Trang 517

“Được, thưa ngài Doniger.” Màn hình video trên tường sáng lên màu

xanh da trời. Trong khi họ đang chờ hình ảnh hiện lên, một người đàn ông
nói, “Chúng tôi thích lựa chọn đầu tiên này vì đấy là một sự kiện lịch sử nổi
tiếng mà chỉ kéo dài có hai phút từ khi bắt đầu tới lúc kết thúc. Như ngài đã
biết, rất nhiều sự kiện lịch sử diễn ra rất chậm chạp, đặc biệt là với cảm nhận
của người hiện đại. Sự kiện này xảy ra rất nhanh. Không may là, nó lại diễn
ra vào một ngày mưa.”

Màn hình hiện một hình ảnh xám, lờ mờ, những đám mây lơ lửng.

Camera di chuyển ra xa để thu ảnh trên đầu một đám đông. Một người đàn
ông cao lớn đang leo lên một cái bục gỗ thô sơ, không sơn vẽ gì hết.

“Gì thế? Một buổi treo cổ à?”

“Không,” cậu làm truyền thông nói. “Đó là Abraham Lincoln, ông ấy

sắp sửa đọc bài diễn văn Gettysburg.”

“Thế à? Chúa ạ, ông ta trông thật thảm hại. Cứ như cái xác ấy. Quần áo

thì nhàu nhĩ. Tay cứ thòi ra khỏi ống tay áo ấy.”

“Vâng, thưa ngài, nhưng mà…”

“Và giọng ông ta đấy à? Nghe cứ the thé ấy.”

“Vâng, thưa ngài Doniger, chưa ai từng được nghe giọng của Lincoln

hết, nhưng đó là giọng thật…”

“Mấy người mất trí hết rồi à?”

“Không. Ngài Doniger…”

“Ôi, vì Chúa, tôi không dùng cái này được,” Doniger nói. “Chẳng ai

muốn nghe Abraham Lincoln nói như Betty Boop

40

hết. Các anh còn gì khác

không?”

“Đây, thưa ngài Doniger.” Không hề bối rối, cậu thanh niên thay đĩa

khác và nói, “Về đoạn phim thứ hai, chúng tôi đã sử dụng một cách tiếp cận
khác. Chúng tôi muốn có cảnh hành động của một sự kiện lịch sử nổi tiếng
nhưng lại một lần nữa, có lẽ tất cả mọi người đều biết. Thế nên đây là Giáng
sinh, 1778, trên sông Delaware, nơi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.