Tiểu Tiểu gật đầu. “Gia sản ta thu, còn nữ nhân thì ngươi cứ giữ lại
đi!”
“Ta chỉ có gia sản, không có nữ nhân, toàn bộ cho ngươi!” Gia Luật
Mưu Lỗ lại càng khẳng khái nói.
Tiểu Tiểu rù rì nói: “Thì ra là có thể kiếm tiền tốt như vậy! Chỉ cần trả
giá thêm ba lần nữa ta liền thành đại phú bà!”
“Không cần càm ràm nhiều như vậy, nói đi! Muốn điều kiện gì các
ngươi mới bằng lòng buông tha?” Tiêu Khẩn Đức hỏi.
Tiểu Tiểu mặt mày hớn hở thuyết: “Đem tài sản của các ngươi toàn bộ
tặng cho ta!”
“Ngươi không có tư cách nói như vậy, đừng quên, ngươi đã có lão
bà!” Gia Luật Mưu Lỗ chưa lấy vợ kháng nghị nói.
Tiểu Tiểu thở dài nói: “Lão bà thì các ngươi thu, tài sản cho ta là tốt
rồi.”
“Có lão bà thì thế nào?” Gia Luật Bồ Ninh cũng có lão bà phản bác
nói, không thể tam thê tứ thiếp được sao?”
Tiểu Tiểu không nhịn được nói: “Mấy trăm vợ mấy trăm thiếp cũng
không sao, tài sản cho ta là được rồi!”
“Các ngươi muốn ủy khuất nàng làm thiếp?” Gia Luật Mưu Lỗ tức
giận nói. “Các ngươi lại muốn ủy khuất vị cô nương giống như tiên nữ này
làm thiếp?”
Tiểu Tiểu ngạc nhiên nói: “Làm sao bây giờ? Ta đã là tiểu lão bà của
Yến Ẩn rồi?”