“Đền bù thích hợp?” Gia Luật Long Hữu lập lại nói:” Vậy cũng phải
hỏi một chút xem người ta có nguyện ý hay không đã?”
Ba người nhìn nhau một cái, hai người cùng là Gia Luật hoàng tộc,
còn một người cũng là con rể của Gia Luật gia, mặc dù quan hệ cùng Tề
Vương có một chút không tốt, nhưng cũng là người của Liêu quốc cũng coi
là người mình, Tề Vương cũng không thể can thiệp vào chuyện riêng của
bọn hắn?
Tiêu Khẩn Đức nhún nhún vai. “Vậy cũng không phải hắn không
muốn.”
“Phải không?” Gia Luật Long Hữu đột nhiên lộ ra nụ cười quỷ dị.
“Các ngươi làm sao không hỏi xem nàng là nương tử của người nào?”
“Không cần hỏi, là ai cũng giống nhau.” Gia Luật Bồ Ninh khoát
khoát tay. “Ta chỉ là muốn hắn đem người nhường lại mà thôi.”
“Thật là lớn lối!” Gia Luật Long Hữu lẩm bẩm nói.
“Như vậy cũng không được!” Đột nhiên vẻ mặt Tiểu Tiểu không tốt
nói.
Ba người đều không hẹn mà cùng mở miệng hỏi: “Tại sao không
được?”
“Nếu như các ngươi mang ta đi, tướng công của ta sẽ rất tức giận.”
Tiểu Tiểu lộ ra bộ dáng sợ hãi co rúm lại. “Mà hắn một khi nóng giận thì
thật là đáng sợ!”
Tiêu Khẩn Đức vỗ ngực một cái. “Có ta ở đây, ngươi không cần sợ.”
Gia Luật Mưu Lỗ cũng không yếu thế ưỡn ngực lên nói. “Yên tâm, ta
sẽ bảo vệ ngươi.”