Tiểu Tiểu nheo mắt lại, giống như uy hiếp nói: " Ngươi rốt cuộc có nói
hay không? "
Gia Luật Long Khánh vẫn mỉm cười. " Sao vậy? Ngươi vội vã muốn
vào động phòng như vậy? "
Mặt Tiểu Tiểu bỗng thoáng đỏ lên. "Cái rắm! Ai muốn cùng hắn vào
động phòng! Ta hận không được làm thịt... " Nàng vừa nói vừa lấy tay mò
tới chủy thủ trong giày đột nhiên giật mình thu hồi tay, rồi sau đó vung tay
bưng lên rượu trên bàn uống một hơi cạn sạch để che dấu sự lỡ lời của
mình, luôn miệng ho khan.
Làm thịt hắn? Gia Luật Long Khánh trầm tư nhìn Tiểu Tiểu, đây là ý
của mình nàng, hay là Tống thất hoàng đế sai sử? Bất quá, không lâu sau,
hắn tự hiểu không thể nào là Tống thất hoàng đế sai sử, bởi vì hắn biết
Tống thất hoàng đế không thể nào phái nàng làm sát thủ. Như vậy, là ý của
mình nàng? Là vì hai nước ở giữa thế cục đối địch? Hay là... Hắc hắc!
Cùng hắn, không cam lòng bị người định đoạt? Hoặc là... Đều đúng?
Bất kể như thế nào, chỉ cần không phải Tống thất hoàng đế cố ý phá
hư đàm phán hoà bình giữa hai nước, chuyện gì cũng dễ giải quyết, coi như
là... Hắn tuyệt đối không buông tha nàng, đời này kiếp này hắn đã định
nàng làm tiểu Vương phi của hắn! Hắn liếc trộm về phía giày của nàng, có
lẽ tiểu mèo hoang này cần phải thuần phục tuy có phiền toái một chút,
nhưng hắn tự phụ địa vị của mình trên đời này không có chuyện gì có thể
làm khó Gia Luật Long Khánh hắn!
Đã có chủ ý trước, hắn liền nhàn nhã đi đến bên bàn rượu, giống như
vô tình nghe không rõ hỏi lại: " Ngươi mới vừa nói gì? Ta không nghe rõ,
có thể nói lại lần nữa hay không... "
“Không có, không có, ta cái gì cũng không nói, ta chỉ ho vài tiếng mà
thôi, ngươi nghe lầm rồi." Tiểu Tiểu bối rối phản bác nói, để tránh sợ hãi