DỤ CHÀNG CẮN CÂU - Trang 57

đột nhiên tăng tốc, bọn họ ngực dán ngực, mỗi lần di động thì cơ ngực bền
chắc của hắn liền vuốt ve bộ ngực của nàng. Hắn tăng nhanh tốc độ kéo ra
đưa vào, khiến cho hắn càng thâm nhập chỗ nóng bỏng sâu nhất của nàng,
ngọn lửa kích tình bắt đầu thiêu đốt, làm cho người ta không thở nổi.

Đột nhiên, hắn than nhẹ, cũng dừng lại động tác.

"Không! Đừng dừng lại..." Nàng cầu khẩn nói.

Hắn lẩm bẩm, trước tiên lui rồi sâu hơn chạy nước rút, trong lúc bất

chợt, hắn lấy nàng sở khát vọng mãnh liệt tốc độ di động, khi hắn mỗi một
lần có lực chạy nước rút, một đợt sóng tiếp nối một đợt sóng giác quan vui
thích phóng mạnh về nàng. Hai người lâm vào bản năng nguyên thủy. Nàng
cảm thấy hồn mình như rời khỏi thể xác cứ bay lên bay đến đỉnh điểm rồi
nàng hét to ngất đi.

Hắn tăng nhanh tốc độ kèm theo một tiếng gầm thét, đem tánh mạng

mầm móng quán thâu ở trong cơ thể nàng, sau đó vô lực ngã lên người
nàng.

Một hồi lâu sau, hắn mới hữu khí vô lực nói:” Bây giờ ngươi có thể

ngủ."

Không nghe thấy nàng đáp lại, hắn liền ngẩng đầu nhìn nàng, không

khỏi mỉm cười, thì ra là nàng đã sớm đi tìm chu công đánh cờ.

Ngoài phòng tuyết rơi đầy trời, rét căm căm, bên trong phòng thì mùa

xuân kiều diễm vô tận.

Buổi trưa hôm sau, Tiểu Tiểu mới tỉnh dây, mở to đôi mắt còn ngái

ngủ " Ây! Trời sáng rồi, không biết là canh mấy rồi." Nhưng nàng có thể
xác định trời không còn sớm. Nàng chợt ngồi bật dậy, người bên gối đã
không thấy bóng dáng, nàng thầm nghĩ: "Hắn sẽ không bỏ ta lại một mình
mà đi đánh cầu chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.