Thái độ đó của bác khiến tôi lúc nào cũng biết ơn và luôn cố gắng
làm gì đó tốt cho công ty của bác. Tôi làm việc tự nguyện, vui vẻ và
luôn muốn làm tốt nhất có thể chứ không phải làm việc vì tiền
lương nhận được.
Ngoài công ty của bác, tôi cũng từng giúp đỡ một công ty mỹ phẩm
vào thị trường Việt Nam. Người phụ trách công ty này luôn ép tôi
điều tra, phân tích thị trường, ép tôi về Việt Nam cùng họ, ép tôi
làm việc mà không hề nghĩ đến cảm giác của tôi và cũng không trân
trọng những gì tôi giúp họ dù tôi có thức đêm và gửi email giải quyết
công việc vào ba giờ sáng. Nói đúng hơn là họ sử dụng tôi như một
công cụ để vào Việt Nam, một công cụ không hơn không kém, chứ
không phải một đối tác cùng nhau phát triển lâu dài. Tôi nghĩ không
một người lao động nào vui vẻ làm việc cho một người như vậy. Vì
thế giữa đường tôi và họ đã chia tay và sau này nghe nói họ cũng
không thành công khi vào Việt Nam.
Tôi nhận ra rằng, một người chủ doanh nghiệp tốt muốn để
nhân viên hoặc mọi người xung quanh làm việc cho mình thì đầu
tiên phải trân trọng công sức của người khác. Ngoài ra, phải tạo điều
kiện (Trả lương cao, hay cơ hội phát triển) cho người nhân viên đó cố
gắng. Như thế, người chủ doanh nghiệp ấy mới có một đội ngũ con
người đồng lòng làm việc cho mình thực thụ. Đây là một triết lý
kinh doanh không mới, nhưng tôi thấm thía học được từ kinh
nghiệm cá nhân của mình.
Coi trọng các mối quan hệ và người khởi đầu
Lĩnh vực kinh doanh của bác Fujimura Tatsuo là thương mại và
đầu tư chứ không phải sản xuất. Ai cũng hiểu để làm thương mại
mua của bên này bán cho bên kia thì quan trọng nhất là mối quan
hệ, chữ tín với các bên. Bác Fujimura là người triệt để quan niệm đó.