DỮ LIỆU LỚN - Trang 51

chính xác hơn bao giờ hết - đó là “đo lường hiện thực”, theo như
lời của nhà sử học Alfred Crosby.

Nếu có thể đo lường một hiện tượng thì người ta tin rằng có thể
hiểu được nó. Sau này, đo lường đã được gắn liền với phương
pháp quan sát và giải thích khoa học: khả năng định lượng, ghi
nhận, và trình bày các kết quả có thể tái lập được. “Đo lường là
để hiểu biết”, Lord Kelvin đã phát biểu như vậy. Nó đã trở thành
một cơ sở của quyền lực. “Hiểu biết là quyền lực”, Francis Bacon
nhận định. Đồng thời, các nhà toán học và những người sau này
được gọi là kế toán đã phát triển những phương pháp để có thể
thực hiện việc thu thập, ghi nhận, và quản lý dữ liệu một cách
chính xác.

Đến thế kỷ XIX, Pháp - lúc đó là quốc gia hàng đầu thế giới về
khoa học - đã phát triển một hệ thống các đơn vị đo lường được
xác định chính xác để nắm bắt không gian, thời gian, và nhiều
thứ khác nữa, và bắt đầu đề nghị các quốc gia khác cũng áp
dụng cùng một tiêu chuẩn. Thậm chí họ đã đưa ra những đơn vị
mẫu được quốc tế công nhận dùng để đo lường trong các hiệp
ước quốc tế. Đó là đỉnh điểm của thời đại về đo lường. Chỉ một
nửa thế kỷ sau đó, vào những năm 1920, các khám phá của cơ
học lượng tử đã làm tan vỡ mãi mãi ước mơ của đo lường toàn
diện và hoàn hảo. Tuy nhiên, bên ngoài phạm vi tương đối nhỏ
của các nhà vật lý, thì suy nghĩ hướng tới đo lường một cách
hoàn hảo vẫn tiếp tục đối với các kỹ sư và các nhà khoa học.
Trong thế giới kinh doanh nó thậm chí còn được mở rộng, khi
các ngành toán học và thống kê bắt đầu gây ảnh hưởng đến tất
cả các lĩnh vực thương mại.

Tuy nhiên, trong nhiều tình huống mới nảy sinh ngày hôm nay,
việc cho phép sự không chính xác - sự hỗn độn - có thể là một
tính năng tích cực, chứ không phải là một thiếu sót. Nó là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.