1. HIỆN TẠI
NĂM 2009 MỘT VI-RÚT CÚM mới được phát hiện. Kết hợp các
yếu tố của các vi-rút gây cúm gà, chủng mới này, được gọi là
H1N1, đã lây lan nhanh chóng. Trong vài tuần, các cơ sở y tế
khắp thế giới lo sợ một đại dịch khủng khiếp đang xảy ra. Một số
nhà bình luận đã cảnh báo về một dịch bệnh có quy mô của dịch
cúm Tây Ban Nha vào năm 1918, lây nhiễm cho nửa tỷ người và
làm chết hàng chục triệu người. Tồi tệ hơn là không hề có vắc-
xin nào để chống lại vi-rút mới này. Hy vọng duy nhất của cơ
quan y tế là giảm mức lây lan. Nhưng để làm điều đó, họ cần biết
bệnh đã lan tới đâu.
Ở Mỹ, Trung tâm Kiểm soát và Phòng chống Bệnh dịch (CDC) đã
yêu cầu các bác sĩ thông báo về các ca bệnh cúm mới. Nhưng bức
tranh thật về đại dịch vẫn luôn bị chậm trễ một hoặc hai tuần.
Nhiều người có thể bị bệnh vài ngày rồi mới đi gặp bác sĩ. Việc
chuyển tiếp thông tin về các cơ quan trung ương đòi hỏi thời
gian, và CDC chỉ xử lý các con số mỗi tuần một lần. Với một
bệnh dịch lây lan nhanh, hai tuần chậm trễ cũng giống như dài
vô tận. Sự chậm trễ này đã hoàn toàn vô hiệu hóa các cơ quan y
tế tại những thời điểm gay cấn nhất.
Lúc việc đó xảy ra, vài tuần trước khi vi-rút H1N1 xuất hiện rầm
rộ trên các phương tiện truyền thông, các kỹ sư của công ty
Internet khổng lồ Google đã đăng một bài đáng chú ý trên tạp
chí khoa học Nature. Nó đã tạo một chuyện giật gân trong giới
chức y tế và các nhà khoa học máy tính, nhưng ngoài ra thì ít
được quan tâm. Các tác giả lý giải Google có thể “dự đoán” sự lây
lan của bệnh cúm mùa đông ở Mỹ như thế nào, không chỉ ở mức
độ toàn quốc, mà còn chi tiết tới mức vùng và thậm chí tới mức