DƯ SINH - Trang 176

"Đừng giận anh, anh sẽ không kiên cường nổi."

Cố Dư không còn sức trả lời, váy ngủ trên người vẫn nguyên vẹn.

Tà váy che lấp đến đùi, che lấp luôn nơi hai người giao hợp.

Có dòng nước chảy xuống, thấm trên lớp vải màu đỏ một vết sẫm

màu.

Bàn tay từ trên ngực cô dời xuống bụng dưới, anh cảm nhận rõ sự gồ

lên mỗi khi mình tiến vào.

Nhẹ nhàng đè ép, Cố Dư như phát điên, khoái cảm đến dồn dập, động

tác của anh cũng càng nhanh, càng mạnh.

Có mảnh lụa nơi váy vướng vào, theo gậy thịt to lớn chen vào bên

trong cô, cọ sát với miệng huyệt.

Cố Dư hét lên một tiếng, thân thể run rẩy, ngậm chặt lấy gậy thịt khiến

Cố Thần Sinh không nhịn được càng nhanh thêm, mỗi lần ra vào bọt nước
đều văng tứ tung.

Gần sáu giờ sáng, Cố Dư lả người nằm sấp trên giường. Cố Thần Sinh

bên cạnh lưu luyến từng tấc da thịt trên cơ thể cô, hôn khắp nơi.

Cố Dư lắc người, "Anh yên đi."

Cố Thần Sinh cười khẽ, nằm nghiêng bên cạnh, nhìn vào mắt cô,

mọng nước.

Cố Dư bị anh nhìn đến mất tự nhiên, lật người vùi vào chăn.

Chỉ tiếc là trong chăn cũng ám đầy mùi hương tanh nồng của cuộc

hoan ái vừa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.