DƯ SINH - Trang 218

bạn bè.

Trong lòng vẫn như bị ai khoét đi một mảng lớn.

Vừa trống rỗng vừa đau.

Suốt một tháng qua hai người gần như trở thành người dưng, không

chạm mặt, không gọi điện, không chút liên hệ, tựa hồ như chỉ có nhưng cơn
đau gặm nhấm cô hằng đêm mới biết được cô nhớ anh đến nhường nào.

____________

Cố Thần Sinh đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn hình ảnh người cử nhân

được treo trên biển quảng cáo đối diện toà nhà.

Xoay người trở về bàn làm việc, mở điện thoại, đăng nhập Weibo.

Cô không đăng tin mới, nhưng Diệp Lộ lại đăng trong vòng bạn bè

tấm ảnh bà cùng chồng chụp với Cố Dư, nụ cười cô vẫn rực rỡ như ngày
nào.

Chỉ khi cô khoác bộ đồ này trên người, anh mới nhìn thấy hình bóng

người con gái mười tám tuổi năm đó anh gặp trên chuyến tàu, thuần khiết,
trong sáng, nhìn một lần đã say mê.

Linda gõ nhẹ cửa phòng, đem một tập hồ sơ dự án tiến vào, nhìn thấy

anh lại ngẩn người nhìn khung ảnh trên bàn, thở dài,

"Chủ tịch, hay anh nghỉ ngơi một ngày đi."

Thế này đã một tháng rồi, nếu tiếp tục kéo dài thêm nữa, sợ anh sẽ

không trụ thêm được nữa.

Cố Thần Sinh vuốt ve mép ảnh, khoé môi dịu dàng công lên,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.