DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1335

Thời gian dường như cũng bị phong bế, cho đến khi…

Từ phía phòng sưởi nắng, quản gia vội vã chạy tới, mà Louis Thương

Nghiêu nhìn thấy bà ta, sắc mặt cũng đột nhiên biến đổi.

Lạc Tranh thực có chút sợ, còn chưa kịp định thần đã thấy Louis

Thương Nghiêu sải bước chạy ra ngoài. Còn đang băn khoăn, đưa mắt nhìn
về phía phòng sưởi nắng, lập tức nàng cũng bị doạ cho hồn vía bay mất.

Ở trong phòng sưởi nắng đằng xa kia, Liệt vốn đang rất an tĩnh ngồi đó

giờ không biết tại sao lại điên cuồng đánh bản thân mình, sau đó gắt gao
ôm đầu, cả người ngã lăn ra đất, không ngừng lăn lộn.

Chuyện này... là thế nào?

Lạc Tranh không kịp nghĩ nhiều, cũng lập tức chạy theo ra ngoài.

Con đường nối thông tới phòng sưởi nắng được che phủ bởi bóng cây

um tùm. Bầu trời vốn đang trong xanh giờ cũng bị mây đen che kín, từng
đợt gió thổi qua mang theo một mùi nước mưa tanh tanh cùng một cảm
giác chết chóc mơ hồ khiến người ta cảm thấy hít thở khó nhọc.

Lạc Tranh chỉ cảm thấy tim đang nhảy loạn lên, ngay cả mí mắt cũng

không ngừng giật giật. Loại cảm giác này trước kia nàng đã từng có, nhưng
mà, cụ thể là vì cái gì thì nàng không nhớ ra được.

Trong phòng sưởi nắng, mọi thứ đã trở nên hỗn loạn. Ngoài bà quản gia,

không biết từ đâu đã xuất hiện rất nhiều bác sỹ, xem ra đều là bác sỹ riêng.
Lạc Tranh vẫn luôn bước theo Louis Thương Nghiêu, tuy nàng đã bước rất
nhanh, nhưng dù sao cước bộ của hắn vẫn nhanh hơn. Cho đến khi Lạc
Tranh thở không ra hơi chạy đến cửa phòng sưởi nắng, đã thấy Louis
Thương Nghiêu tiến lên, ôm chặt lấy Liệt vẫn đang lăn lộn, vẻ mặt vô cùng
khẩn trương cùng đau lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.