DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1751

một tay để nắm lấy vô lăng, bàn tay còn lại từ lúc lên xe vẫn nắm chặt lấy
bàn tay nhỏ bé của nàng, thỉnh thoảng còn quay sang nàng mỉm cười, nụ
cười mang theo sự sủng ái cùng yêu thương vô tận.

Lạc Tranh không biết hắn muốn dẫn nàng tới nơi nào, chỉ là suốt dọc

đường đi hắn không hề nói lấy một lời, mà nàng, cũng không hỏi gì. Hơn
nữa, trong lòng nàng cũng không ngừng cuồng loạn, không phải bởi vì tốc
độ lái xe của hắn mà bởi vì lúc ở trên đường phố Paris kia, hắn lại nói rất rõ
ràng rằng “Anh yêu em!”

Ba từ này, nàng vẫn chưa có cách nào thích ứng. Cho tới tận lúc này,

nàng vẫn còn ngỡ như mình đang nằm mơ.

Hắn yêu nàng? Hắn chính miệng thừa nhận hắn yêu nàng? Nàng tuyệt

đối không dám nghĩ tới, người đàn ông kiêu ngạo như hắn lại có thể thổ lộ
cùng nàng.

Suy nghĩ của Lạc Tranh rất loạn, tâm tình cũng vô cùng phức tạp. Từ

lúc Louis Thương Nghiêu thổ lộ với nàng cũng không nói thêm lời nào đã
kéo nàng lên xe, trái tim nàng lúc này hệt như những tán lá cây không
ngừng xào xạc dọc hai bên đường. Mỗi lần hắn quay sang nở nụ cười dịu
dàng với nàng, trái tim đang kìm nén của nàng lại đập loạn lên. Còn cả bàn
tay lớn ấm áp của hắn vẫn không ngừng nắm lấy tay nàng như thể sợ nàng
sẽ lập tức biến mất vậy.

Người đàn ông như vậy, sao nàng có thể cam lòng buông ra đây? Cam

lòng nhường hắn cho một người phụ nữ khác đây?

Khi bầu trời tràn ngập những vì tinh tú, màn đêm đã buông xuống dày

đặc, xe rốt cục cũng dừng lại.

Lạc Tranh bị Louis Thương Nghiêu kéo xuống xe, bàn tay hắn vẫn nắm

chặt bàn tay nhỏ bé của nàng. Mà nàng, lại bị cảnh đẹp trước mắt làm cho
kinh ngạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.