DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 1830

"Thương Nghiêu, thật tốt quá, rốt cục anh đã tới, thật sự là anh sao?” Cô

ngẩng đầu, ánh mắt tràn ngập vẻ vui mừng nhưng lại có chút dè dặt nhìn
hắn, sợ rằng khung cảnh trước mắt chỉ là ảo giác mà thôi.

Trong lòng Louis Thương Nghiêu không khỏi dâng lên một cảm giác

thương xót, đem Deneuve nhẹ nhàng kéo ra, sau đó ngồi xuống sofa, nhẹ
nhàng hỏi, “Sao em lại vẽ tranh nữa rồi?”

Deneuve ngại ngùng cười nhẹ, hàng lông mi dài khẽ chớp, “Xin lỗi,

Thương Nghiêu, em phải nghe lời anh mới đúng. Nhưng…em quá nhớ
anh…”

“Ngốc ạ…” Louis Thương Nghiêu đưa tay khẽ gõ nhẹ đầu cô, “Em

cũng đâu phải trẻ con, phải dành nhiều thời gian chăm sóc bản thân mới
được, bởi tôi không thể chăm sóc em cả đời.”

Hắn biết những lời này sẽ khiến Deneuve rất đau đớn, nhưng dù sao đây

cũng là một loại cách thức tôn trọng cô. Tuy có đau đớn lúc này, nhưng so
với nỗi đau đớn cả đời vẫn tốt hơn nhiều.

Deneuve đương nhiên không phải trẻ con, có thể nghe ra ý tứ ẩn trong

lời nói của hắn, sắc mặt cô liền chuyển tái nhợt, nhưng vẫn cố làm ra vẻ
trấn tĩnh, mỉm cười, dịu dàng lên tiếng, “Em sẽ ngoan ngoãn nghe lời, em
biết rõ anh bận rộn nhiều việc, không có thời gian chăm sóc em. Không sao
đâu, em sẽ tự chăm sóc bản thân, từ hôm nay sẽ không đụng đến sơn dầu
nữa, em…”

“Deneuve, em là cô gái thông minh lương thiện. Tôi nghĩ, em có thể

hiểu được ý của tôi.” Louis Thương Nghiêu khẽ thở dài một tiếng.

Trên mặt Deneuve thoáng hiện lên vẻ bối rối, cô ngước mắt nhìn Louis

Thương Nghiêu rồi lại vội quay đi chỗ khác, “Thương Nghiêu…em, em
hiểu rõ ý của anh. Anh yên tâm, em sẽ chăm sóc bản thân, em biết anh bận
rộn nhiều việc…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.