DỤ TÌNH - LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ - Trang 2610

Luận về tướng mạo, Vi Như không có được vẻ xinh đẹp rạng ngời như

Lạc Tranh nhưng cô cũng có sức cuốn hút của riêng mình, không giống như
những chú chim nhỏ thích nép mình dưới bóng người khác. Luận về vóc
dáng, cô cũng không có dáng vẻ bốc lửa như những cô gái phương Tây. So
với các cô sinh viên Tây phương trong trường, Vi Như trông giống như một
đứa trẻ vậy.

Cho nên mọi người nghĩ thế nào cũng không hiểu lý do tại sao Louis

Liệt lại gần gũi với Vi Như đến vậy.

Bởi buổi chiều không có giờ lên lớp nên Vi Như cũng không vội vàng

gì. Chậm rãi uống một ngụm nước trái cây, vừa đặt ly xuống thì Louis Liệt
đã bưng một phần cơm trưa ngồi ngay trước mặt cô, thái độ cùng động tác
cực kỳ tự nhiên.

“Sao vậy? Không thấy đói bụng à?” Liệt đưa mắt nhìn Vi Như, nở nụ

cười đầy tà mị.

Vi Như nhìn anh ta một cái rồi lại cúi xuống, không buồn để ý đến

những lời của anh ta rồi cầm lấy ly nước trái cây đứng dậy định rời đi.

“Sao lại không chút thân thiện vậy chứ?” Louis Liệt sao có thể để Vi

Như đi dễ dàng như vậy. Anh ta liền nắm lấy cổ tay Vi Như vừa cười vừa
nói.

Vi Như đưa mắt nhìn bốn phía xung quanh. Có rất nhiều ánh mắt của

các sinh viên nữ đang hướng về phía họ. Có rất nhiều người trên mặt lộ rõ
vẻ hâm mộ, nhưng cũng có không ít người lộ rõ vẻ ghen ghét. Nếu như ánh
mắt của họ có thể giết người thì Vi Như không biết đã chết bao nhiêu lần
nữa.

“Bỏ bàn tay bẩn thỉu của anh ra. Đừng làm ô nhiễm tay tôi!” Vi Như

lạnh lùng lên tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.