ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 115

Chu Triều Dương giật nảy mình, cậu thực sự rất hy vọng họ đi thật sớm, sao
có thể ở mãi nhà cậu được? Đồng thời, cậu cũng hy vọng họ có thể có được
một chỗ ở yên ổn, ít nhất... bất luận thế nào cũng không thể để bị bắt trở về,
ngộ nhỡ một ngày nào đó họ quay trở về cô nhi viện khai ra cậu giết chết
Chu Tinh Tinh thì sao? Tình hình tốt nhất là Phổ Phổ và Hạo Tử có được
môi trường sống ổn định, ở cách cậu cũng không xa, như vậy thì sau này có
thể thường xuyên chơi đùa với nhau, họ chắc chắn sẽ không bán đứng cậu.
Phổ Phổ mím môi do dự giây lát, hướng về phía Triều Dương: “Anh Triều
Dương, em muốn bán chiếc máy ảnh cho người đàn ông đó để đổi lấy một
số tiền, anh thấy như vậy có được không?”
Chu Triều Dương giật nảy mình, lại là đề tài này!
Làm như vậy rõ ràng rất nguy hiểm, nhưng bây giờ lại một lần nữa từ chối
Phổ Phổ, nếu như bọn họ bị dồn đến đường cùng thì không thể nào tiếp tục
sinh tồn được nữa, liệu có khai ra việc cậu giết chết Chu Tinh Tinh không?
Dù sao mới sống cùng nhau mấy ngày, dù trò chuyện rất tâm đầu ý hợp
nhưng còn lâu mới đạt đến mức độ vô cùng tin tưởng, dựa dẫm vào nhau.
Huống hồ hôm nay cậu đi xuống dưới lầu để mua mì tôm, nhìn thấy bên
đường có mấy người đang vây quanh tờ cáo thị, cậu cũng nhìn lướt qua,
phát hiện ra là vụ án của Chu Tinh Tinh ở Cung thiếu nhi hôm qua, cảnh sát
đã đưa ra khoản tiền thưởng ba vạn tệ cho người hay biết sự việc, ba vạn tệ,
đây là một số tiền quá lớn, nếu như hai đứa nó mà nhìn thấy tờ cáo thị này
thì sẽ thế nào? Cậu không dám tưởng tượng.
Nếu như tên sát nhân đó thực sự bằng lòng trả một khoản tiền để mua chiếc
máy ảnh, vậy thì cuộc sống mấy năm tiếp theo của Phổ Phổ và Hạo Tử đã
có chỗ dựa rồi, họ chắc chắn cũng sẽ cảm ơn cậu, sẽ không bán đứng cậu.
Hơn nữa việc tống tiền kẻ sát nhân là hành động ba đứa cùng đồng lõa
phạm tội, cả ba đứa sẽ cùng hết sức bảo vệ bí mật này.
Cân nhắc thiệt hơn một lát, Chu Triều Dương nói rất chân thành: “Bây giờ
các cậu thực sự cần một số tiền lớn, ưm..., tớ nghĩ bán máy ảnh cho tên sát
nhân, đây có lẽ cũng là cách duy nhất. Nhưng... bây giờ có một vấn đề,
chúng ta làm thế nào tìm được tên sát nhân đó?”
Hạo Tử nghĩ một lát, liền hào hứng nói ra chủ ý của cậu ta: “Đi đến đồn
công an hỏi, đồn công an chắc chắn là có thông tin đăng ký của người đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.