ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 153

“Việc này... các cháu rất thiếu tiền à?”
“Không cần chú quan tâm.”
“Chú sợ các cháu tiêu tiền linh tinh, ngộ nhỡ bị người khác chú ý...”
Phổ Phổ nói: “Chúng cháu sẽ không tiêu linh tinh đâu.”
“Vậy thì các cháu định dùng số tiền này làm gì?”
Phổ Phổ cảm thấy nói ra cũng chẳng có gì đáng ngại: “Thuê phòng.”
Trương Đông Thăng khẽ chau mày, tiếp đó liền dò hỏi: “Các cháu không có
nơi nào để ở à?”
“Không cần chú quan tâm.”
“Phòng các cháu thuê, là ở cùng với người lớn hay là chỉ có các cháu sống
thôi?”
“Chú yên tâm, bọn cháu không sống cùng với người lớn, cũng không để
cho người khác biết bọn cháu có tiền.”
“Vậy thì tại sao các cháu không sống ở trong nhà, các cháu... các cháu bỏ
nhà đi à?”
Phổ Phổ lắc đầu: “Không!”
“Vậy thì các cháu không có nhà à?”
“Không cần chú quan tâm.”
Trương Đông Thăng lộ ra nét mặt đồng tình: “Các cháu ở độ tuổi này, cần
phải chăm chỉ học hành, cần phải có gia đình mới tốt được.”
Phổ Phổ hừ một tiếng, trầm mặc không nói.
Trương Đông Thăng mỉm cười: “Các cháu là học sinh, cũng giống như là
học sinh của chú thôi, chú không để cho các cháu còn nhỏ thế này mà phải
lưu lạc bên ngoài. Chú vẫn có một căn hộ nhỏ, chú sẽ thu dọn một chút,
buổi chiều để dành chỗ cho các cháu ở, các cháu cảm thấy thế nào? Ngoài
ra chú sẽ cho các cháu một ít tiền phí sinh hoạt, có thể giúp cho các cháu
tạm thời sống yên ổn.”
Phổ Phổ hướng ánh mắt dò hỏi về phía Chu Triều Dương, Chu Triều Dương
cũng không biết phải xử trí ra sao, suy nghĩ một lát, bèn hỏi: “Chú thực sự
có phòng để không à?”
“Đúng rồi, có một căn hộ chung cư dành cho người độc thân, vừa vặn căn
phòng đó để trống, còn mấy căn hộ khác thì đã cho thuê rồi, việc cho thuê
căn hộ cũng do chú giải quyết.”
Chu Triều Dương hạ giọng nói với Phổ Phổ: “Anh cảm thấy được đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.