ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 188

Vương Giao, nhưng chiều cao lại thấp hơn đối phương quá nửa cái đầu. Dù
là đánh trả lại theo bản năng, nhưng vẫn bị thiệt thòi, không đánh đến cô ta
được, ngược lại, lại bị cô ta đánh đập dã man. Mọi người xung quanh cùng
ngăn cản kéo ra mà không được, Chu Triều Dương nhìn thấy mẹ bị làm
nhục, nỗi sợ hãi nhất thời vừa rồi chợt hoàn toàn tan biến, hét lên một tiếng
rồi lao đến, túm lấy tóc Vương Giao lôi thật mạnh. Vương Giao đi giày cao
gót đá đạp vào cậu, cậu không để ý đến sự đau đớn, chỉ hùng hổ phản đòn.
Cuối cùng cả ba người đã bị những người xung quanh giữ chặt lại, trên mặt
Chu Triều Dương có thêm mấy vết móng tay đỏ tươi, phẫn nộ trợn trừng
mắt, khóe mắt như sắp nổ tung. Đầu tóc Vương Giao xõa xượi, trên mặt
cũng có thêm mấy vết xước. Còn Châu Xuân Hồng thì thê thảm nhất, mắt
sưng vù, một mảng da trên đầu bị toạc ra, máu tươi cứ thế chảy ra.
Chu Triều Dương nhìn thấy bộ dạng mẹ cậu như vậy, lòng đau xót hét lên:
“Mẹ ơi, mẹ có đau không? Đồ khốn kiếp, đồ khốn kiếp, tao liều mạng với
mày!”
Những người xung quanh giữ chặt, hết lời khuyên nhủ, Chu Triều Dương
cũng như hóa điên, giơ chân ra đạp loạn xạ vào không trung.
Vương Giao cười khẩy, trừng mắt nhìn Chu Triều Dương: “Mày lại đây,
nào, mày lại đây, tao chắc chắn sẽ cho mày chết, tao chắc chắn sẽ cho mày
chết, mày lại đây! Mày lại đây nào! Mày hại chết con gái tao, cảnh sát
không bắt mày có phải không? Tao chắc chắn sẽ cho mày chết! Mày nhìn
xem tao sẽ cho mày chết như thế nào!”
Chu Triều Dương cũng đáp trả: “Con ôn con chết rồi phải không? Chết tốt
quá, sao lại không chết sớm một chút? Tại sao mày vẫn còn sống chứ? Mày
chính là dựa vào nghề làm đĩ để kiếm ra tiền!”
Ba người khóc lóc, kêu gào, chửi bới, đều muốn lao đến để liều mạng với
đối phương, tất cả đều nhờ vào những người xung quanh giữ chặt lại, nếu
không sẽ đánh càng hung hãn hơn.
Đúng lúc này, một chiếc xe Benz đang lao nhanh chợt dừng lại, Chu Vĩnh
Bình ngồi trong xe lao ra, chạy đến, dốc sức kéo Vương Giao ra ngoài: “Đi
nào, về nhà, đừng ở bên ngoài phát điên phát rồ nữa, để người ta cười cho!”
Vương Giao cũng ra sức giằng thoát khỏi anh ta: “Cười cho? Ai dám cười?
Con gái của tôi chết rồi, ai dám cười chứ? Là con trai anh giết chết con gái
tôi, anh có biết không? Tại sao cảnh sát lại không bắt nó, lại còn nói không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.