ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 191

bé vốn không có chút liên quan gì đến cái chết của con gái cô cả! Nếu cô
còn gây chuyện ồn ào như thế này, chúng tôi chỉ có thể nhốt cô lại thôi!”
Vương Giao cười khẩy tỉnh bơ: “Nhốt, muốn nhốt tôi lại à, không sao cả!”,
cô ta chỉ vào Chu Triều Dương, “Mày cẩn thận đấy, tao chắc chắn sẽ gọi
một nhóm người làm cho mày chết!”
Mọi người xung quanh nghe thấy cô ta nói vậy, lập tức phẫn nộ chửi bới.
Diệp Quân túm tay cô ta, chỉ thẳng vào mũi cô ta mà mắng: “Cô nói gì thế!
Cô thử gọi nửa người đến xem nào! Cô coi cảnh sát là không khí à? Chu
Vĩnh Bình nhà cô là gì chứ, anh ta chỉ là ông chủ bé cỏn con, cô tinh tướng
khỉ gì! Tôi cảnh cáo cô, nếu không phải thấy cô là phụ nữ, hôm nay cô dọa
nạt một đứa bé như vậy, tôi đánh cô đấy, cô có tin không! Hôm nay tôi chỉ
nói đến đây thôi, nếu ngày khác Chu Triều Dương bị mất nửa sợi tóc, tôi
trực tiếp túm đánh chết cô! Đưa đi!”
Diệp Quân được người trong vùng đặt tên là “Thiết quân đầu”, hội nhóm
lưu manh không biết đã bắt được bao nhiêu, trước đây anh đã từng đi lính,
tính tình nóng nảy, phàm là bọn lưu manh bị anh bắt được, đều bị đánh một
trận tơi bời. Sau khi ra đều thì thầm nói muốn chặt tay Diệp Quân, nhưng
đến khi bọn chúng thực sự nhìn thấy Diệp Quân đều len lén cúi đầu như con
chuột, vốn không dám nói nửa câu huênh hoang để đối chọi với anh. Nhưng
thái độ của Diệp Quân đối với người dân thì vẫn luôn rất nhã nhặn, nổi
tiếng là người cảnh sát tốt trong cả thị trấn.
Lúc này đây, nghe thấy anh nói như vậy, mọi người xung quanh đều vỗ tay
giòn giã hết lời khen ngợi.
Tiếp đó Diệp Quân lại nói với Châu Xuân Hồng mấy câu, nói tốt nhất cô
cũng nên đi đến đồn công an, hôm nay hòa giải cho xong, tránh để con trai
cô bị làm cho sợ hãi, đêm dài lắm mộng. Tóm lại là không cần lo lắng, anh
sẽ đứng ra xử lý mọi việc. Chu Triều Dương vẫn là một đứa bé, hôm nay là
chuyện của người lớn, cậu không cần đi đến đồn công an, hãy ngoan ngoãn
đợi ở nhà, nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.
Châu Xuân Hồng gật đầu, vuốt tóc, đi đến trước mặt con trai, nhưng Chu
Triều Dương vẫn giữ nguyên khuôn mặt đờ đẫn, khiến cho cô cuống lên gọi
mấy tiếng liền mới định thần lại. Cậu lo lắng hỏi tình hình thương tích của
mẹ, Châu Xuân Hồng an ủi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.