ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 216

giết chết bọn chúng, lấy đi máy ảnh rồi hủy xác xóa dấu vết. Như vậy thì tất
cả mọi sự việc đều rất kín kẽ, không chút sơ hở. Nhưng mỗi lần đều chỉ có
hai đứa, mặc dù anh ta có thể khống chế được hai đứa, ép hỏi ra được đứa
còn lại ở đâu, nhưng anh ta không thể nào giết chết được một đứa còn lại ở
bên ngoài giữa thanh thiên bạch nhật. Một khi hành động thất bại, mối quan
hệ giữa anh ta và ba đứa tiểu quỷ bị rạn nứt, bọn chúng chắc chắn sẽ không
cần đòi tiền nữa, mà sẽ báo cảnh sát luôn.
Xem ra việc đối phó với ba đứa tiểu quỷ này vẫn cần phải lên kế hoạch lâu
dài, đợi sau khi lo xong tang lễ hãy tính, đến lúc đó cố lấy lòng ba đứa bọn
chúng, triệt tiêu tâm lý cảnh giác của chúng, rồi sẽ tiến hành.
Anh ta vươn vai, đang chuẩn bị đi ngủ, thì nghe thấy tiếng chuông cửa, anh
ta nhìn vào màn hình chuông cửa, thấy Chu Triều Dương - một trong ba
đứa tiểu quỷ đang đứng ở dưới lầu, lần này chỉ có một mình nó.
Tên tiểu quỷ này chắc chắn là đến để đòi tiền rồi.
Anh ta đang do dự liệu có nên để nó vào hay không, Chu Triều Dương đã
mở miệng nói: “Chú, chú à, cháu biết chú đang ở trên lầu, xe của chú vẫn
đang đỗ ở dưới kìa.”
Trương Đông Thăng cười khẩy một tiếng, đành phải phát ra giọng nói thân
thiện: “Chào anh bạn, lên đi!”
Đợi Chu Triều Dương bước vào cửa, Trương Đông Thăng chào mời: “Cháu
uống chút gì nhỉ, Coca nhé? À, chú nhớ cháu không uống nước ngọt có ga,
vậy thì uống nước hoa quả nhé?”
Chu Triều Dương nhận lấy cốc nước hoa quả anh ta đưa, ung dung uống
nửa cốc, nói: “Cháu cảm ơn!”
“Ừm, lâu lắm không gặp, các cháu vẫn ổn chứ? Có phải hết tiền không?
Chú sẽ đưa trước cho các cháu một ít, còn về ba mươi vạn tệ, chú tạm thời
chưa gom đủ, hãy cho chú thêm một chút thời gian nữa có được không?”
Chu Triều Dương bình thản kéo ghế ra, ngồi xuống nói: “Không sao đâu,
hôm nay cháu đến không phải là để đòi tiền.”
Trương Đông Thăng thoáng kinh ngạc: “Vậy thì cháu đến để...”
“Cháu muốn biết vợ chú đã chết như thế nào?”
Trương Đông Thăng chợt chau mày, tiếp đến liền cười khổ não, ngồi xuống
đối diện Chu Triều Dương, ngắm nghía cậu thật kỹ: “Sao cháu biết được vợ
chú qua đời rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.