ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 220

CHƯƠNG 48

“Cháu cứ gọi chú là thầy Trương, chú là giáo viên môn Toán trường cấp ba,
cháu nói cháu là học sinh chú phụ đạo riêng trong đợt nghỉ hè, hôm nay đến
để mượn sách tham khảo, đợi lát nữa cháu hãy nói cháu về trước, biết
chưa?”
Tranh thủ khoảng thời gian Nghiêm Lương đi lên lầu, Trương Đông Thăng
vội vàng dặn dò mấy câu, Chu Triều Dương lộ ra gương mặt tươi cười đáng
ghét.
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, Trương Đông Thăng chau mày nhìn
Chu Triều Dương, giơ tay ra chỉ vào đầu, dặn dò một lần nữa: “Nhất định
phải nhớ kỹ đấy.”
Chu Triều Dương gật đầu vẻ khẳng định chắc chắn: “Chú yên tâm đi!”
“Đây rồi!”, Trương Đông Thăng sau khi mở cửa ra, chuyển sang bộ mặt
mệt mỏi rã rời, đón Nghiêm Lương vào trong phòng, “Thầy Nghiêm, sao
thầy lại đến đây?”
“Họ hàng nói cậu thức canh giữ suốt một đêm, không gắng gượng được nữa
mới về nghỉ ngơi. Khi tôi đến, mọi người nói cậu vừa mới đi, tôi nghĩ chắc
cậu chưa ngủ, bèn đến thăm cậu. Ơ, cậu bé này là...” Ông nhìn thấy trong
nhà mới của Trương Đông Thăng xuất hiện cậu bé lạ, thoáng cảm thấy kinh
ngạc.
“Đây là học sinh em dạy thêm trong đợt nghỉ hè, em vừa mới nói với cậu bé
mấy hôm nay nhà em có tang sự, mấy hôm nay em cần phải tổ chức tang lễ,
bảo cậu cầm sách về nhà tự đọc trước.”
Chu Triều Dương liền nói luôn: “Thầy Trương, thầy bận đi ạ, thầy đừng quá
đau buồn, em về trước đây!”
“Được, mấy hôm nữa thầy sẽ liên lạc với em, đợt nghỉ hè em không được
lười biếng, phải chịu khó học tập đấy.”
“Vâng!” Chu Triều Dương đang chuẩn bị rời khỏi đó, ánh mắt của Nghiêm
Lương dừng lại trên người cậu vài giây, liền hỏi: “Cháu học lớp mấy rồi?”
Chu Triều Dương dừng bước: “Cháu học lớp 11 rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.