ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 235

Chu Triều Dương không buồn để tâm: “Đây là nhà chú, chú cứ tùy ý.”
“Ha ha. Trương Đông Thăng châm điếu thuốc, giọng nói vô cùng thoải mái:
“Các cháu đến lấy tiền phải không? Thủ tục thừa kế tài sản chú vẫn chưa
làm xong, e rằng nhất thời không lấy ra được nhiều tiền như vậy, hay là...”
Chu Triều Dương ngắt lời anh ta: “Chú à, chúng cháu không phải đến để
lấy tiền.”
Phổ Phổ nhìn cậu một cái, trong lòng vẫn không tài nào hiểu nổi, không
phải đến lấy tiền thì còn có thể làm được gì chứ.
Chu Triều Dương nói tiếp: “Lần trước chú nói cho cháu biết dùng thuốc độc
để giết người, chú có thể nói rõ hơn một chút được không?”
Trương Đông Thăng mím môi, cười khổ não: "Lần trước cháu cứ nhất định
hỏi cho đến cùng, chú đành phải tùy tiện nghĩ ra một lý do để lừa cháu, thực
ra vợ chú đúng là bị đột tử tai nạn giao thông.”
Chu Triều Dương ngồi ngay ngắn lắc đầu giống như một người đã trưởng
thành, nói vẻ không tin: “Chú không cần lừa chúng cháu, chúng cháu biết rõ
chú, vợ chú chắc chắn là do chú giết hại. Nếu không lần trước chú cũng
không cần hoảng hốt để đuổi cháu đi như vậy, cháu nghĩ ông chú lần trước
đó rất có thể biết được chút nội tình.”
Khóe mắt Trương Đông Thăng khẽ nheo lại, vẫn một mực kiên quyết:
“Đúng là bị đột tử, không lừa cháu đâu".
“Chú à, chú không giữ chữ tín chút nào, hôm đó chú rõ ràng nói với cháu là
sẽ nói cụ thể với cháu là đầu độc chết như thế nào, hôm nay chú lại nuốt lời.
Chú như thế này cháu thực sự lo lắng khi chú mua máy ảnh của bọn cháu
liệu có giở trò gì không.”
Trương Đông Thăng chau mày, ánh mắt nhìn Chu Triều Dương vô cùng
phức tạp, anh ta cảm thấy đứa trẻ này bất luận là ánh mắt hay là hành vi cử
chỉ, thậm chí ngay cả cách nói chuyện hoàn toàn khác lúc trước, thậm chí
còn hơi khiến cho anh ta cảm thấy ớn lạnh. Đúng vậy, chính là ớn lạnh, sự
lạnh giá của nó với Phổ Phổ không giống nhau, con bé Phổ Phổ mặc dù
khiến anh ta vô cùng căm ghét, nhưng sau khi tiếp xúc một thời gian, anh ta
cảm thấy nó có vẻ như là đang cố gắng che giấu một phần bộ mặt non nớt
của mình, như là một loại động tác phòng ngự. Nhưng Chu Triều Dương
hôm nay lại xuất hiện ra một thứ mong muốn tấn công, bất chấp tất cả, anh
ta ho hắng một tiếng: “Sự việc của vợ chú không liên quan gì đến các cháu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.