ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 239

phương, hạ độc vào thức ăn của đối phương, nếu không thì người đó sao có
thể ăn phải thuốc độc được chứ?”
“Nhưng chú đã đi công tác, vậy chú làm thế nào để đầu độc chết vợ của
mình được? Cảnh sát chẳng phải là cũng không hề phát hiện ra sao?”
Trương Đông Thăng bĩu môi: “Rất phức tạp, chú cũng là do may mắn thôi,
nếu không e là cảnh sát vẫn điều tra ra được.”
Chu Triều Dương nói: “Dù sao bọn cháu đã biết chú giết người, chú nói cho
cháu biết cụ thể cần phải làm thế nào, cũng chẳng có việc gì ghê gớm cả.”
Cậu nhấn mạnh ngữ khí: “Tóm lại hôm nay chú nhất định phải nói cho cháu
biết. Phổ Phổ, em sẽ giúp anh nhỉ.”
Phổ Phổ khẽ cắn răng, do dự một lát, cuối cùng vẫn hướng về Trương Đông
Thăng: “Chú à, chú nhất định phải nói cho anh ấy, nếu không, chú biết rồi
đấy.”
Sắc mặt Trương Đông Thăng trở nên lạnh giá, nhìn ngắm hai đứa trẻ trước
mặt, lúc này đây, trong ánh mắt Phổ Phổ dường như còn mang theo sự khẩn
cầu, còn trong ánh mắt của Chu Triều Dương thì hoàn toàn chỉ còn lại thứ
cảm giác dồn nén người khác.
Nếu như Đinh Hạo cũng có mặt ở đây, e rằng anh ta đã trực tiếp khống chế
cả ba đứa, rồi sẽ ép hỏi ra vị trí cất giấu máy ảnh, cuối cùng giết luôn cả ba
đứa, nhưng lần nào đến bọn chúng cũng đều thương lượng trước, để lại một
đứa ở ngoài, anh ta thực sự không dám ra tay.
Anh ta đã gây ra hai vụ án mạng thần không biết, quỷ không hay, thậm chí
phía cảnh sát cũng không thể điều tra ra được, thật không ngờ số phận của
anh ta lại nằm trong tay ba đứa tiểu quỷ, anh ta cảm thấy đúng là một sự
giễu cợt khôi hài.
Anh ta hít thở thật sâu, nghĩ bụng bọn tiểu quỷ này đã biết anh ta hai lần
giết người, cho nên cũng chẳng có gì cần giấu giếm việc anh ta giết Từ Tịnh
như thế nào, đành nói: “Vợ chú mỗi buổi sáng sớm đều uống một viên
thuốc con nhộng thực phẩm chức năng để làm đẹp, chú giấu thuốc độc
trong viên thuốc con nhộng của cô ấy, sau đó đi công tác, nửa tháng sau, cô
ấy uống vào viên thuốc có chứa chất độc đó nên đã chết, lúc đó chú đang ở
ngoại tỉnh, cho nên cảnh sát không nghi ngờ chú.”
Chu Triều Dương hỏi: “Là thuốc độc gì?”
Trương Đông Thăng chau mày: “Cyanide

1

, có lẽ cháu không biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.