ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 246

CHƯƠNG 54

Chu Triều Dương sau khi xuống lầu, chạy một mạch mấy chục mét, đứng ở
dưới một gốc cây to thở dốc. Trên đỉnh đầu, mặt trời nắng chói chang chiếu
xuống, cậu cảm thấy sắp nghẹt thở, cả cơ thể dường như sắp nổ tung. Cậu
đấm mạnh một phát vào thân cây, đầu từ từ dựa vào thân cây.
“Em xin lỗi!” Một giọng nói khẽ khàng truyền tới tai cậu.
Chu Triều Dương quay đầu lại nhìn thấy Phổ Phổ đang cúi đầu mím môi
xin lỗi cậu, cậu hít thở thật sâu, hằn học thốt ra mấy chữ: “Tại sao em lại
không giúp anh?”
Phổ Phổ nhìn cậu, lại cúi đầu: “Em thấy là anh không nên nghĩ như vậy.”
“Em đã hứa với anh, hôm nay em chắc chắn sẽ đứng về phía anh kia mà!”
“Đó là bởi vì em vốn không thể nào ngờ được anh lại nói muốn giết chết bố
anh, nếu như anh muốn báo thù bà ta, em đồng ý, nhưng chú ấy dù sao cũng
vẫn là bố anh!”
Chu Triều Dương lạnh lùng nói: “Ông ta đã không còn là bố anh nữa rồi.”
Phổ Phổ ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt cậu: “Bất luận anh nghĩ như thế
nào, chú ấy mãi mãi là bố của anh. Nếu như anh thực sự giết chú ấy, anh sẽ
hối hận cả đời. Cả đời anh sẽ không tha thứ cho chính mình đâu!”
“Không thể nào, ông ấy chết đi, anh sẽ rất vui, cả cuộc đời này anh sẽ rất
vui!”
Phổ Phổ cắn răng, đột nhiên nói lớn: “Đó là bởi vì anh vốn chưa thực sự
mất đi bố đẻ của mình!”
Chu Triều Dương ngẩn người, nhìn bộ dạng của Phổ Phổ, khoang mắt nó
đỏ hoe, nhưng không chảy nước mắt, đột nhiên cậu có mong muốn được
ôm lấy bờ vai nó.
Phổ Phổ hít sâu một hơi, giọng điệu lại trở lại bình thản: “Anh thấy Hạo Tử
thế nào?”
“Cái gì thế nào?”
“Anh ấy thường ngày có phải là ngày nào cũng có bộ dạng cợt nhả cười hi
ha không?”
“Phải rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.