ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 270

không biết. Ông ta chắc chắn có cách xử lý mọi chuyện mà người khác
không thể nào nhận ra được.”
“Nhưng... chúng ta dùng máy ảnh để tống tiền ông ta, ông ta không có cách
nào khác đành phải đưa, bây giờ dùng máy ảnh để uy hiếp bắt ông ta giết
người, liệu ông ta có đồng ý không?”
Chu Triều Dương lạnh lùng nói: “Không đồng ý cũng phải đồng ý.”
“Nếu như ông ta nói không thể thực hiện được thì phải làm sao?”
“Tớ đã nghĩ cho ông ta xong xuôi cách thức rồi, thứ tư tuần tới là sinh nhật
của con ôn con. Sáng nay tớ đi đến nhà của ông bà nội, nghe bà nội nói bố
tớ và bà ta vào hôm đó sẽ đến mộ thắp hương. Bây giờ là giữa mùa hè, bọn
họ đi lên mộ sẽ chọn lúc sáng sớm, thời tiết còn mát mẻ, vào mùa này sáng
sớm thì vốn không có ai đi thăm mộ cả. Đến lúc đó, bảo người đàn ông đó
ra tay ở nghĩa trang, chắc chắn sẽ thành công. Từ tuần sau, trường học của
bọn tớ bắt đầu học hè rồi, lúc đó tớ đang trong giờ học, hai người bọn họ
xảy ra chuyện vốn không liên quan gì đến tớ.”
“Việc này...”, Đinh Hạo nhìn Chu Triều Dương khi nói ra kế hoạch của
mình, giữa hàng lông mày toát ra sự lạnh lùng, tàn khốc, khiến cho cậu ta
cảm thấy sợ hãi.
Chu Triều Dương nhìn hai đứa bạn, nói: “Chỉ còn lại một việc cuối cùng,
chúng ta phải thuyết phục được ông ta, uy hiếp ông ta. Người đàn ông đó
chắc chắn là không muốn bị uy hiếp để giết
người, đến lúc đó thái độ của các cậu phải rõ ràng đứng về phía tớ, không
thể để ông ta cảm thấy là có thể thuyết phục được tớ. Hơn nữa chúng ta
phải rất cứng rắn, ép buộc ông ta phải giúp đỡ, nếu như ông ta không đồng
ý thì chúng ta sẽ chẳng cần ba mươi vạn tệ nữa, mà sẽ báo cảnh sát.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.