ĐỨA TRẺ HƯ - Trang 325

nhắc đến nữa, triệt để quên hết những sự việc này, hãy tiếp tục sống thật
tốt.”
Chu Triều Dương gật đầu, nói vẻ cảm thán: “Anh cũng hy vọng nhanh
chóng trôi qua.”
Phổ Phổ nói: “Vậy được rồi, em về trước đây, mấy hôm nữa em sẽ đến tìm
anh, chọn khoảng thời gian phù hợp để trả lại máy ảnh. Chú ấy còn nói một
số đồ bố anh để lại, những thứ đồ này chú ấy chưa trả lại cho anh được, đợi
một thời gian nữa, sóng yên biển lặng, chú ấy sẽ tìm chỗ để vứt, một số tiền
mặt đang để dành thì chú ấy có thể chia làm mấy lần để trả lại cho anh, chú
ấy cũng sợ anh tiêu tiền linh tinh.”
Chu Triều Dương nhìn Phổ Phổ với vẻ cảm kích: “Cảm ơn, không có sự
giúp đỡ của em thì anh thực sự không biết sẽ như thế nào.”
Phổ Phổ lắc đầu.
“Phải rồi, ngày giỗ của bố em là ngày nào?”
“Ngày mai”
“Em đi đốt ảnh cho bố em phải không?”
“Đúng vậy!”
“Anh đi cùng với em nhé?”
Phổ Phổ ngừng một lát, mắt ươn ướt, mỉm cười lắc đầu: “Không cần đâu,
mấy ngày này chắc chắn anh rất bận, như vậy không tiện cho anh, đợi năm
sau đi.”
Chu Triều Dương nhìn nó, từ từ gật đầu, “Được, nói chắc chắn nhé, năm
sau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.