cửa phòng gần nhất. Nó mở như Nesterov đã hứa. Gã
vào trong, khóa cửa lại ngay khi các mật vụ đi lên
cầu thang.
Leo đợi trong bóng tối. Các rèm cửa đã đóng
nên không ai bên ngoài có thể nhìn vào trong. Gã có
thể nghe những bước chân dồn dập. Có ít nhất bốn
mật vụ đang ở trên cầu thang này. Gã muốn ở lại
trong căn phòng này, đằng sau cánh cửa khóa này,
trong sự an toàn tạm bợ. Các cửa sổ mở ra sân lớn.
Gã liếc ra. Có một vòng người bên ngoài cổng chính.
Gã lùi khỏi cửa sổ. Gã phải xuống tầng trệt và ra phía
sau. Gã mở cửa, nhìn hé ra. Hành lang không người.
Gã đóng cửa lại, đi lại cầu thang. Gã nghe giọng một
mật vụ bên dưới. Leo chạy đến lượt cầu thang tiếp
theo. Gã không thấy hay nghe tiếng một ai. Ngay khi
gã bắt đầu chạy, có tiếng hét phát ra ở tầng trên cùng:
họ đã tìm thấy Nesterov.
Một đợt mật vụ thứ hai xông vào tòa nhà, bị
báo động bởi tiếng kêu của đồng nghiệp. Sẽ quá nguy
hiểm nếu chạy thêm một lượt cầu thang nữa, từ bỏ kế
hoạch của Nesterov, Leo còn ở trên tầng hai. Gã chỉ
có vài giây để tận dụng sự hoảng loạn trước khi
những người kia tổ chức thành các đội lục soát.
Không thể xuống được tầng trệt, gã chạy dọc hành
lang, đi vào nhà vệ sinh, một phòng hướng về phía
sau tòa nhà. Gã mở cửa sổ. Cửa sổ cao và hẹp, chỉ
vừa đủ để len người qua. Cách duy nhất là phải cho
đầu ra trước. Gã xem bên ngoài, không thấy mật vụ
nào cả. Có lẽ gã chỉ cách mặt đất năm mét. Gã chuồi
người qua cửa sổ, lơ lửng trên mặt đất, dùng chân để
níu. Không có gì bám vào. Gã phải thả cho người rơi
xuống, lấy tay che đầu.