từ vào những đường cong, và ở đằng xa,
nó nổi lên tới tận một vách đá dựng đứng
khác mờ mờ màu xám như sương mù.
“Sa mạc trơ trụi,” nàng nói.
“Một vùng rộng lớn phải đi qua,” Paul
nói, giọng nghẹt lại do bộ lọc chắn ngang
mặt.
Jessica liếc sang trái rồi sang phải -
chẳng có gì ở phía dưới ngoại trừ cát.
Paul nhìn thẳng về phía trước qua những
đụn cát trơ trụi, dõi theo chuyển động
của những cái bóng trong đường đi của
mặt trăng. “Từ bên này sang tới bên kia