thể nói với mình.
Paul kéo mũ trùm đầu sụp xuống hai mắt,
lắng nghe những âm thanh của đêm giống
như tiếng sâu bọ rì rầm. Phổi cậu nạp
đầy sự tĩnh lặng của chính cậu. Mũi cậu
ngứa ngáy. Cậu gãi mũi, tháo bộ lọc ra
và nhận ra càng lúc càng rõ mùi quế
nồng nặc.
“Gần đây có nguồn melange hương
dược,” cậu nói.
Một cơn gió nhẹ mơn man má cậu, làm
những nếp áo choàng phồng lên. Nhưng
cơn gió này không mang theo mối đe dọa
của bão; cậu có thể cảm thấy sự khác