DUNE - XỨ CÁT - Trang 238

“Được lắm. Rất tốt, mai chúng ta sẽ lên
đường. Mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp khi
chúng ta định cư trên vùng đất mới, bỏ
tất cả sự xáo trộn này lại đằng sau.”

Paul gật đầu, bất ngờ bị xâm chiếm bởi
ký ức về lời của Mẹ Chí tôn: “... còn
người cha, không gì cứu được.

“Thưa cha,” Paul nói, “Arrakis có nguy
hiểm như mọi người nói không?”

Công tước buộc mình phải tỏ ra tự nhiên,
ngồi xuống góc bàn, mỉm cười. Trong
đầu ông hiện ra cả một khuôn mẫu cho
cuộc nói chuyện này - cái kiểu nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.