Tiếng nói lạnh như đá của Dục Nam cắm vào da thịt mỗi người trong
đại sảnh khiến ai cũng phải run người. Diệp Mi nhếch mép, ghé sát vào tai
Thế Mĩnh.
"Ngươi đụng vào nhầm người rồi, Đặng thiếu. Mà không những một
mà lại còn hai cơ."
Cô vừa dứt lời, người gã như bủn rủn. Lâm Đức Tiệp và Quan Dục
Nam là hai con người không nên động vào. Mà hôm nay gã lại sờ mó con
gái của Lâm Đức Tiệp kiêm luôn người phụ nữ của Quan Dục Nam. Gã bị
điên rồi sao!!!
"Không, tôi không có ý gì, chỉ là tôi rất muốn được khiêu vũ với một
tuyệt mĩ giai nhân như cô Lâm đây."
Gã cố gắng cứu vãn sự tình. Diệp Mi cười cười tiến về phía Dục Nam.
Hắn ôm lấy eo cô, mắt nhìn thẳng vào Đặng Thế Mĩnh. Bỗng hắn quay
sang nở một nụ cười tà mị với Lâm Đức Tiệp.
"Ca này phải phiền đến Lâm tổng rồi. Tôi xin phép cáo lui."
Lâm Đức Tiệp cũng không khách khí nhìn thẳng vào mắt hắn.
"Quan tổng đã nhờ thì tôi đành giúp vậy."
Hắn cùng Diệp Mi lững thững bước ra khỏi đại sảnh. Hai con người
cao ngạo, lạnh lùng như một cặp trời sinh, khiến ai cũng phải trầm trồ khen
ngợi.
Bước ra ngoài, Dục Nam kéo Diệp Mi thẳng về chiếc xe thể thao của
hắn. Cô hơi kinh ngạc tại sao nó lại ở đây, rõ ràng cô cùng hắn đến đây
bằng xe Cadillac.