ĐỪNG KHÁCH SÁO, ANH YÊU EM - Trang 52

"Trắng trẻo nõn nà, đẹp đẽ xinh xắn, gọi em ấy là nấu cơm tiểu muội tôi
cũng không nỡ."
"Không biết có bao nhiêu người đặt cơm, tôi cứ cảm thấy trông em ấy nhã
nhặn gầy yếu như thế không biết có thể nấu được nhiều phần cơm trưa như
thế không?"
"Cho nên ngày mai rốt cuộc có món gì vậy, trong tờ phiếu lúc trưa cũng
không có thực đơn cụ thể nha."
"Nấu gì thì ăn nấy thôi, trước giờ vẫn thế còn gì. Trước kia dì Tiêu không
phải làm ba món mặn một món canh sao, mỗi người một muỗng."
"Dì Tiêu nấu ăn thật ngon, lượng cũng nhiều, tôi nhớ dì ấy quá."
"Ôi chao, tôi muốn ăn bánh bao. Gần nhà tôi có một tiệm bánh bao, sáng
mai tôi phải mua thêm vài cái làm bữa trưa. Đến lúc đó xem xem đồ ăn của
mấy người như thế nào."
Một đồng nghiệp không nhịn được nữa: "Các anh em, công ty của chúng ta
không phải là công ty ăn hóa (công ty lấy việc ăn uống làm hàng hóa)
chứ?"
Lúc Mạnh Văn Phi về đến công ty đã hơn tám giờ tối. Hầu hết mọi người
đều đã ra về, chỉ còn lại vài người đang tăng ca.
Thật ra Mạnh Văn Phi không cần phải trở về công ty, nhưng anh nghĩ đến
hôm nay là ngày đầu tiên Phương Tĩnh đi làm, cũng không biết cô thu xếp
thế nào rồi.
Sau khi về tới công ty, việc đầu tiên là đảo một vòng quanh tầng hai, nhìn
xem còn những ai ở lại, sau đó trở về văn phòng của mình một chuyến,
không làm gì đã đi ra. Khi đi qua khu vực làm việc có người hỏi: "Lão đại
để quên đồ ạ?"
Mạnh Văn Phi gật đầu, khoát tay: "Về đây, các cậu cũng về sớm đi."
Xuống tầng một, vòng qua khu nghỉ ngơi, vừa nhìn đã thấy Phương Tĩnh
đang ngồi trước bàn dài cúi đầu viết gì đó, cô rất tập trung, không nhìn thấy
anh đang đến. Điện thoại trên bàn vang lên, cô tắt chuông báo, đứng dậy đi
vào phòng bếp.
Mạnh Văn Phi đi theo phía sau cô, Phương Tĩnh đứng trong phòng bếp, mở
nắp nồi lên mới phát hiện có người ở phía sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.