ĐỪNG LÃNG PHÍ NHỮNG NGÀY ĐẸP TRỜI - Trang 36

cuộc gọi thưa thớt dần, những lời hỏi thăm cũng vơi đi. Cho đến một ngày,
cô nhận được dòng tin nhắn vỏn vẹn vài chữ "Mình dừng lại em nhé".

Chuyện tình 12 năm, kết thúc chỉ với một dòng tin nhắn,, không một

lý do, không một lời giải thích. Bạc thay phận đời một người con gái, cứ
yêu hết mình rồi đau hết đời.

Sau tin nhắn ấy, cô và anh chẳng qua lại thêm câu chữ nào nữa, tất cả

trôi vào lặng im. Cô chấp nhận hiện thực, không làm ầm ĩ mọi chuyện,
cũng không tìm anh để hỏi cho ra lẽ, cô chỉ im lặng đi đi về về suốt một
khoảng thời gian dài, nhìn qua cuộc sống của cô giống như mặt nước, yên
ả, không một gợn sóng, nhưng mấy ai biết rằng tận sâu bên dưới sự yên ả
ấy là những đợt sóng cuộn trào dữ dội. Cô sống trong thế giới của mình rất
lâu, lâu đến nỗi con số ấy chắc có lẽ phải đếm bằng năm.

Thật ra, cô cũng muốn đi gặp người ấy, cũng muốn hỏi tất cả chuyện

này là như thế nào. Thế nhưng, cô sợ, sợ đến gặp rồi lại phát hiện ra bên
cạnh người ấy là một ai đó khác, sợ gặp rồi sẽ không có can đảm từ bỏ.

Tính cô cao ngạo, cô nghĩ dù có bị người ta đá, bị người ta bỏ thì cô

vẫn còn tự tôn của chính mình. Không có người ấy, cô vẫn phải sống cuộc
sống của riêng mình. Cô chấp nhận hiện thực xảy đến, nhưng không có
nghĩa rằng nỗi đau không tồn tại. Chỉ là cô có cách để sống dung hòa với
nỗi đau đó theo một cách riêng.

Hiện tại, bẵng đi bao nhiêu năm, thế nhưng trong những giấc mơ mỗi

đêm, bóng hình người ấy vẫn luôn hiện diện, vết thương nơi con tim vẫn
còn đau nhói. Cô vẫn chẳng thể chấp nhận bên cạnh có một ai đó dù cho đã
từng có người đến rồi đi. Dù họ có quan tâm cô đến đâu, yêu thương cô thế
nào, thì chẳng ai đủ kiên nhẫn để đợi cô quên đi một người đã thành niềm
đau, cũng chẳng ai đủ kiên nhẫn ở bên xoa dịu niềm đau ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.