ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 312

“Và bác sĩ Beck vẫn còn được tự do tối nay?”

“Phải, Terese. Cảnh sát đang yêu cầu sự phối hợp của dân chúng,

nhưng họ nhấn mạnh không ai được một thân một mình tiếp cận với hắn.”

Huyên thuyên sau đó. Những lời huyên thuyên vô nghĩa.

Cô quay đi. Rebecca. Ôi Chúa ơi, không phải Rebecca. Và bạn ấy đã

kết hôn. Chắc hẳn đã chọn váy cưới và những hoa văn trên sứ và làm tất cả
những thứ mà họ từng chế giễu. Làm thế nào? Làm thế nào mà Rebecca lại
vướng vào tất cả cái mớ bòng bong này? Rebecca không biết gì cả cơ mà.

Tại sao chúng giết bạn ấy?

Rồi ý nghĩ đó lại đập vào cô một lần nữa: Mình đã làm cái gì?

Cô đã quay lại. Chúng đã bắt đầu tìm kiếm cô. Làm thế nào chúng

làm được như thế? Đơn giản. Theo dõi những người mà cô thân thiết. Ngu
ngốc. Việc cô quay trở lại sẽ khiến cho tất cả những người cô quan tâm bị
nguy hiểm. Cô đã làm mọi thứ rối tung lên. Và bây giờ bạn cô đã chết.

“Chuyến bay 174 của hãng hàng không British Airways khởi hành đi

London. Tất cả các hành khách bây giờ có thể lên máy bay.”

Không có thời gian để đổ tội cho bản thân nữa. Nghĩ. Cô phải làm gì?

Những người cô yêu thương đang gặp nguy hiểm. Beck - cô đột nhiên nhớ
đến cách cải trang ngớ ngẩn của anh - đang chạy trốn. Anh đang chống lại
những kẻ có quyền lực. Nếu chúng cố dàn xếp để buộc anh tội giết người -
và điều đó giờ phút này là tương đối rõ như ban ngày rồi - anh sẽ không có
cơ hội nào cả.

Cô không thể chỉ bỏ đi như thế. Chưa đến lúc. Cho đến khi cô biết

Beck được an toàn.

Cô quay lại và hướng về phía lối ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.