ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 136

QUỲNH DAO

Đừng Quên Đêm Nay

(Nguyên tác: Biệt Vọng Kim Tiêu)

Chương 27

- Thật là tẻ !
- Gì cơ ?
- Bạn không thấy cuộc sống buồn tẻ hay sao ?
- Mình cũng không biết nữa - Thiên Nhu cảm thấy nghi hoặc, mặc dù cô
chưa thấy hết giá trị những ngày sống như tuổi cô bây giờ, nhưng cô cũng
không hề cảm thấy cuộc sống buồn tẻ như Tiểu Điệp đã ca thản . Lúc nãy
Tử Thu còn phê bình Tiểu Điệp . Lâu nay hai đứa vẫn ít đi lại với nhau,
Thiên Nhu chỉ biết rằng Tiểu Điệp là trang cười nói ầm í, thích hát những
ca khúc được mọi người ưa chuộng, hóa ra bạn ấy cũng có nỗi buồn.
Gương mặt Tiểu Điệp lộ vẻ ưu tư, cặp môi mỏng, tuy đang hé cười, nhưng
đượm nét buồn, đôi mắt tròn, sáng hơi tối lại, cặp lông mày cong vươn lên,
giờ đây như đôi cánh của con chim mệt mỏi.
- Người cứ bứt rứt làm sao ấy, chả có gì mà chơi - Tiểu Điệp lại ca hát.
- Bạn không có anh chị em à ?
- Không . Có mấy anh chị em họ, mình không hợp chút nào.
Thiên Nhu có nghe nói Tiểu Điệp là cháu ông chủ nhiệm phòng giáo cụ .
Ông Mạc chủ nhiệm cũng ở nhà của trường xây nhưng là ngôi nhà biệt lập .
Con người Mạc chủ nhiệm vuông vắn, chắc rằng các con ông giống ông, tất
nhiên cách sống đó không hợp với Tiểu Điệp.
Cây thập tự trên nóc nhà thờ lấp lánh dưới ánh chiều tà . Thiên Nhu bỗng
hỏi :
- Bạn có đi đạo không ?
- Có không đi cũng chả được, vừa đẻ ra, mẹ mình đã đưa mình vào nhà thờ
làm lễ rửa tội.
Thấy cô giáo Mạc và Mạc chủ nhiệm đều tin đạo Thiên Chúa, Thiên Nhu
đoán :
- Ông bà ngoại bạn là con chiên hả ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.