ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 153

được gặp mặt.
- Thật may mắn, sáng nay tôi đi đánh quần vợt, phải dậy sớm, về nhà nghỉ
trưa một lúc cho đỡ mệt . Giờ tôi phải đi họp - Đại Nhạc nhìn đồng hồ . Tất
nhiên, trước mặt cô gái này, chàng không phải giữ lễ nghi làm gì...
Vậy là ba giờ kém năm.
- Dạ, xin mời ngài cứ tự tiện ạ.
- Còn sớm - Nói xong, chàng ngồi xuống, cuộc họp bắt đầu từ ba rưỡi, có
thể nán lại một tí . Lúc đầu Đại Nhạc định đến cơ quan giải quyết một số
công việc, giờ thấy con bé hay hay, chàng nghĩ ngồi trò chuyện vài ba câu
cũng không sao.
- Dạ, không rõ an đệ đi đâu ạ ?
Thấy Đại Nhạc yên vị, nàng cũng từ từ ngồi xuống.
Nghe nàng gọi vợ mình là an đệ, chàng mỉm cười nghĩ thầm : giá mà Giai
Lập có một cô cháu gái như vậy kể cũng hay.
- Nhà tôi đưa mấy bà đầm đi xem hồ Thạch Môn, có lẽ sẽ về muộn.
Tử Thu "à" một tiếng tỏ vẻ thất vọng.
- Giai Lập không báo trước với cô hay sao ? Vậy là nhà tôi có lỗi với cô.
- Dạ, không thể trách an đệ được, vì chỗ tôi khôNg có điện thoại - Suy nghĩ
một lúc Tử Thu nói tiếp - Vậy thì tôi xin cáo từ.
Đại Nhạc cũng đứng dậy :
- Xin lỗi, đã làm cô đi mất công.
- Dạ không sao đâu ạ.
- Giờ cô về đâu, để tôi đưa cô về.
- Dạ xin cảm ơn ngài, phiền ngài quá, tôi về lấy cũng được ạ.
- Có gì đâu mà phiền . Nếu cô về nhà, trường Bồi Văn cũng thuận đường
thôi.
Hai người đã ra đến sân . Tử Thu thấy không tiện chối từ thêm . Khi lên xe,
nàng thấy cảm động.
- Làm sao ngài biết tôi ở trong trường Bồi Văn ạ ?
- Cô lấy làm lạ hay sao ? Tuy mới gặp cô lần đầu, nhưng Giai Lập đã nói
với tôi nhiều về cô.
- Anh tôi cũng thường nhắc đến ngài, ca ngợi ngài là người tài giỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.