ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 202

- Sao thế? Sáng nó đi học, em đi thù tạc, hai mẹ con ít gặp mặt nhau cơ mà.
- Không phải thế. - Nàng lắc đầu.
- Có lẽ nó giận em.
- Giận em điều gì? - Thiên Lập hơi ngạc nhiên.
- Em kể anh nghe rồi, nó gửi thư tình cho bạn gái, em con bé tìm tới gặp
em, trong lời lẽ có ý trách em không biết dạy con, cho nên em rất bực mình.
- Đó là nó sai, làm sao giận em được? - Miệng nói như vậy nhưng trong
bụng chàng thầm đoán về một nguyên nhân khác: đó là lỗi lầm của chàng
và nàng.
- Nhưng con nó lớn rồi, kể ra cũng nên giữ thể diện cho nó. Lúc đầu em
định dấu không cho nó biết, sau em lại nghĩ phải dậy bảo nó để nó quên
hẳn con bé đi.
- Chuyện đã qua rồi, em còn suy nghĩ làm gì nữa? Chỉ thêm khổ mình thôi.
- Thiên Lập an ủi nàng.
Nàng nghiêng đầu nhìn chàng:
- Tất cả những việc anh làm, anh đều không suy nghĩ hay sao?
Thiên Lập hiểu ý nàng, ghé vào tai nàng thầm thì:
- Không, có những việc anh không bao giờ quên.
Xe chạy lên con đường cái quay về thành phố.
Đêm khuya, trên công lộ xe qua lại nườm nượp, có người đang đi tìm cái
vui, có người đã tận hưởng cái vui đang trở về. Trên đoạn đường xe Giai
Lập vừa chạy qua, một chiếc xe khác cũng vừa chạy tới: chiếc xe xuất phát
từ một biệt thự Ở Bắc Đầu, trong xe có Tử Thu và Đại Nhạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.